Chị Đây Xuyên Thành Hổ Con Nuôi Boss Phản Diện

Chương 275

Chương 275
Nhưng mà Kiều Nghệ cũng cảm nhận được, cái thực vật biến dị này trông thì rất đẹp, nhưng lực công kích lại quá kém, làm cho cô nghĩ tự mình cũng có thể thu phục được nó.
Hổ mẹ liếm liếm cái trán của con nhóc, vẻ mặt vẫn lười biếng.
“Chỉ, chỉ như vậy đã giải quyết được? Con hổ trắng này lợi hại quá đi mất!” Lý Hủy không tin tưởng xoa xoa hai mắt, cảm tưởng như mình bị hoa mắt rồi.
Trình Dao cạn lời: “Không phải do hổ trắng lớn lợi hại mà do thực vật biến dị kia quá yếu.”
Loại thực vật yếu kém như vậy, không hiểu sao có thể thăng cấp lên cấp 4 được?
Trình Dao cảm thấy khó hiểu, đồng thời hoài nghi năng lực phát hiện gốc cây đại thụ biến dị trước đó của Phù Nhã Vấn có phải cũng yếu như cây này không?
Có lẽ, nếu có thời gian thì đi thăm dò chút xem sao?
Trình Dao thầm suy tính.
Lý Hủy lại bị lời của Trình dao làm cho nghẹn lời.
Yếu?
Thực vật biến dị cấp 4 mà yếu ư?
Rốt cuộc các nhóm người này mạnh cỡ nào đây?
Trái tim nhỏ bé của Lý Hủy không khỏi run lên.
“Thật, thật không?" Lý Hủy cười mỉa.
“Đúng đó, quá yếu kém.” Phù Nhã Vấn.
Lý Hủy: ”...”
Đây là thế giới của kẻ mạnh sao?
Con người nhỏ bé trong lòng Lý Hủy run bần bật.
Chờ cho tới lúc Kiều Nghệ và hổ mẹ quay về thùng xe, lúc này Trình Dao mới kêu Lý Hủy tiếp tục dẫn đường.
Đang còn hoài nghi cuộc đời, Lý Hủy cũng dần phục hồi tinh thần chút ít, ấp úng nói: “Hình như tôi chẳng giúp gì được cho mọi người, lát nữa tôi sẽ trả lại lương thực cho các người.”
Nói xong cô ta cũng hơi đau người.
Mười hai cân lương thực, cũng ăn được rất lâu đó!
Trình Dao từ chối: “Không cần đâu, cô cứ cầm đi, nếu không có cô dẫn đường, chúng tôi cũng không gặp được, ừm thì… Thực vật biến dị cấp 4 yếu kém như vậy.”
Trái tim Lý Hủy bỗng dưng như bị đánh một gậy, không muốn nói thêm gì nữa.
“Grừ grừ…” Mẹ cảm thấy thế nào rồi?
Ngồi trên thùng xe một lúc, Kiều Nghệ lại đi tới đi lui vòng quanh hổ mẹ, muốn biết năng lượng tinh hạch của thực vật biến dị cấp 4 yếu đuối kia thế nào, liệu có giúp hổ mẹ nâng cấp được dị năng thêm một bậc hay không.
Hổ mẹ quay đầu, ngậm lấy nhóc con đang đứng bên cạnh đến trước mặt, liếm trán cô an ủi, dần nhắm mắt lại, cẩn thận cảm thụ tình hình dị năng bên trong cơ thể.
Kiều Nghệ khẩn trương tới mức quên cả hô hấp, không lâu sau, cô cảm giác được không khí xung quanh bắt đầu giảm xuống, Thẩm Chi Hủ ngồi ở trước hai người cũng phát hiện ra sự thay đổi.
“Anh Thẩm có thấy hơi lạnh không?” Cao Hoằng Khải bớt vài giây để nhìn ra bên ngoài bầu trời nắng rực rỡ, cảm thấy thành phố Hồng Diễn này cũng thật kỳ lạ, mặt trời đang nắng to như vậy, nhưng sao nhiệt độ không khí lại thấp như vậy chứ?
Thẩm Chi Hủ: “...”
Anh không muốn trả lời câu hỏi khờ dại của Cao Hoằng Khải, mà xoay người quan sát kỹ lưỡng hổ trắng lớn đang tiến cấp.
Sắp tới cấp 5 rồi.
Nghĩ vậy, ánh mắt không khỏi rơi trên hổ trắng nhỏ đang căng thẳng nhìn chăm chú vào mẹ của mình, cảm thấy khả năng của cô thăng cấp quá chậm, khả năng lần này tới thành Hồng Diễn phải đưa hổ trắng nhỏ ra ngoài tôi luyện một phen.
Thẩm Chi Hủ vừa mới hạ quyết tâm, nhiệt độ không khí xung quanh lại hạ xuống thêm mấy độ C, cả người Cao Hoằng Khải không khỏi run cầm cập. Một lúc sau dần dần nhiệt độ không khí cũng bình thường trở lại, chứng tỏ dị năng hệ băng của hổ trắng lớn đang phiêu tán ngoài không khí đã được nó thu hết về, thành công tiến lên cấp.
Kiều Nghệ cũng nhận ra, khi hổ mẹ mở mắt ra, kêu grừ một tiếng rồi bổ nhào vào trong lòng ngực nó.
“Grừ grừ…” Yeah yeah, mẹ thăng cấp thành công rồi!
“Grừ grừ…” Dị năng hệ băng cấp 5 đó, quá tuyệt vời!
“Grừ grừ…” Mẹ thật lợi hại!
Sự vui sướng của Kiều Nghệ bộc lộ ra ngoài, hổ mẹ cũng cảm nhận được, đuôi dài lắc lư vài cái, đưa móng vuốt nhẹ nhàng vỗ đầu nhóc con, đầu lưỡi đầy đặn liếm láp lông trên người nhóc con.
Kiều Nghệ không để mình rảnh rỗi, đầu hơi nghiêng, cũng liếm lại đám lông mao trên bộ móng to của hổ mẹ.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận