Chị Đây Xuyên Thành Hổ Con Nuôi Boss Phản Diện

Chương 754

Chương 754
Con hổ trắng lớn có phong thái lười biếng kia chắc chắn đã cấp 8 rồi!
Còn có thực vật biến dị biết đi kia cũng ở cấp 7!
Tổ hợp cấp cao này quả thực làm cho ánh mắt của bốn người Cố Tùng sáng ngời.
Lúc đoàn người Tần Thiếu Liên quan sát bọn họ, mấy người Kiều Nghệ cũng quan sát đối phương.
Chỉ chốc lát, Thẩm Chi Hủ đã hiểu rõ tình hình cơ bản của bốn thành viên này.
“Cuối cùng mọi người cũng về.” Cố Hựu Kỳ ăn xong một miếng khoai lang nướng cuối cùng, cong môi mỉm cười: “Nếu tất cả không quay lại nữa, có lẽ Sở Thiên sắp sốt ruột muốn chết rồi.”
Nói xong, anh ta liếc thấy Sở Thiên sa sầm mặt nhấc chân định đạp mình, vội vàng lách mình tránh qua một bên.
“Anh không nói lời nào, cũng chẳng ai coi anh là kẻ câm đâu!”
Cố Hựu Kỳ nhướng mày, mặt mày tràn ngập ý cười: “Lại đây, tôi giới thiệu cho mấy người.”
Dứt lời, anh ta giới thiệu đơn giản về bốn người Cố Tùng, sau đó lại nói rõ thân phận của đoàn người Thẩm Chi Hủ cho nhóm của em họ mình.
Hai ba người liếc mắt nhìn nhau, cuối cùng chẳng ai lên tiếng.
Vẫn là Tần Thiếu Liên lấy can đảm nhìn Kiều Nghệ thêm một chút, càng thấy càng cảm thấy nữ sinh còn nhỏ tuổi hơn mình này rất xinh đẹp, cũng thân thiện mở miệng chào hỏi: “Xin chào Kiều Nghệ.”
Kiều Nghệ cảm thấy Tần Thiếu Liên có ý tốt với mình, cũng nở nụ cười đáp lại: “Xin chào.”
Nói xong, khóe mắt cô thoáng lướt qua người đàn ông tên là Cố Tùng kia, nghe nói người này là em họ của Cố Hựu Kỳ. Cô xem xét kỹ một chút, hai người này trái lại có một hai phần tương tự nhau.
“Phụt, mọi người thận trọng như thế làm gì? Bây giờ chúng ta đều ở cùng một đội ngũ mà!” Cố Hựu Kỳ bật cười.
Võ Ngạn Hành nghe nói thế, đáy mắt lóe lên một chút bất đắc dĩ. Bọn họ cũng không muốn câu nệ như vậy mà, là người tên Thẩm Chi Hủ đó quá mạnh mẽ, cả đám không dám tùy tiện mở miệng thôi!
Tiếc là người như Cố Hựu Kỳ rất vô tâm, bây giờ còn không nhận ra gì cả.
Cuối cùng vẫn là Sở Thiên nhìn thấu sự quẫn bách của đội ngũ, chủ động nói: “Tại sao các anh lại trở về muộn thế này?”
“Muộn á? Vẫn ổn mà.” Kiều Nghệ nghiêng đầu nhìn về phía Sở Thiên, dáng vẻ kia khỏi phải nói đáng yêu đến cỡ nào.
Sở Thiên chỉ cảm thấy trái tim trúng một đòn, càng muốn xoa xoa đầu cô.
Cũng may lý trí của gã đang “online”, không dám khiêu chiến ranh giới cuối cùng của Thẩm Chi Hủ.
“Mọi người cũng không biết, thời gian chúng tôi dịch chuyển từ căn cứ Thần Quyến về đây, cộng lại cũng chưa đầy nửa tiếng!”
Lời này vừa thốt ra, ai nấy đều kinh ngạc!
Cố Hựu Kỳ lại sải bước tiến về phía trước, muốn xác định tính chân lực trong lời nói của Kiều Nghệ: “Chi Hủ, Tiểu Nghệ nói thật không?”
“Ừ.”
“Tình hình tiêu hao dị năng của anh thì sao?”
“Không nhiều.” Thẩm Chi Hủ dừng một lát: “Có điều đây cũng là bởi vì chúng tôi ít người, nếu như dịch chuyển số lượng lớn, vẫn cần một chút thời gian.”
“Cụ thể thế nào?”
“Một tiếng đi.”
“Shh...” Anh ta đè ép nhịp tim đập cấp tốc của mình lại: “Nếu nói tuyệt vời thì vẫn là anh tuyệt vời nhất!”
Thẩm Chi Hủ không đáp.
“Các anh đến căn cứ Thần Quyến rồi ư? Có thu hoạch gì không?” Sở Thiên hỏi.
“Đương nhiên là có thu hoạch rồi.” Kiều Nghệ từ từ kể lại chuyện bọn họ mới làm ra.
Mấy người Cố Hựu Kỳ càng ngạc nhiên hơn khi nghe đoàn người Thẩm Chi Hủ gây rắc rối cho căn cứ Thần Quyến. Chẳng qua những người như Sở Thiên và Cố Hựu Kỳ đã sống chung với đối phương trong thời gian dài, cũng chỉ kinh ngạc một hồi rồi bình tĩnh lại. Tuy nhiên, đây là lần đầu tiên cả đám Cố Tùng nghe được việc này, càng nhận thấy rõ Thẩm Chi Hủ mạnh đến mức nào.
Nếu như sau khi nhiệm vụ kết thúc, có thể “cuỗm” người này về căn cứ thủ đô thì tốt quá.
Cố Tùng và ba người còn lại không hẹn mà suy nghĩ giống nhau.
“Phải rồi, đây là tinh hạch tôi mang về cho mọi người.” Cố Hựu Kỳ nhớ ra điều gì đó, vội vàng bảo dị năng giả không gian trong đội ngũ của bọn họ lấy ra một cái túi nhỏ. Anh ta nhận lấy xong lập tức đưa cho Thẩm Chi Hủ.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận