Chị Đây Xuyên Thành Hổ Con Nuôi Boss Phản Diện

Chương 381

Chương 381
“Chúng ta tới rồi.”
Thẩm Chi Hủ dừng lại ở trước một cánh cửa màu trắng, anh lợi dụng thẻ công tác của Lương Tuấn Vĩ, thuận lợi mở được cửa ra.
Phía trong cánh cửa là một phòng thí nghiệm rộng lớn có đặt mấy chục khay nuôi cấy lớn, trong đó chứa đầy chất lỏng màu lam nhạt, ngâm đủ loại vật thí nghiệm khác nhau.
Trời ạ. . .
Người của khu nghiên cứu thật sự rất độc ác!
Rốt cuộc bọn họ đã làm hại bao nhiêu người sống sót chứ!
Kiều Nghệ nhìn những khay nuôi cấy này với ánh mắt không thể tin được.
Dường như bọn họ đang ngủ say ở trong khay nuôi cấy, nhưng ngay khi Thẩm Chi Hủ mở cánh cửa kia ra, ‘bọn họ’ hình như nghe được âm thanh kêu gọi nào đó, khuôn mặt đang bình tĩnh đột nhiên trở nên vặn vẹo, mở ra đôi mắt đỏ như máu, bắt đầu đập mạnh vào khay nuôi cấy.
“Rống.”
Có vẻ như hổ mẹ cảm nhận được sự đe dọa nên khẽ gầm một tiếng.
“Đại Bạch đừng sợ, Ngao Ngao sẽ dùng dị năng để bao bọc mi lại.”
“Grừ grừ” Người bệnh ốm yếu, anh đi đâu?
Thẩm Chi Hủ không trả lời hổ trắng nhỏ mà nhìn cô bằng ánh mắt trấn an, sau đó anh vung tay lên, lưỡi dao không gian lập tức đánh vỡ mấy chục khay nuôi cấy. Vật thí nghiệm được tự do, liên tục gào rống rồi từng người từng người chạy ra khỏi phòng thí nghiệm.
Trong suốt toàn bộ quá trình, bọn họ giống như không nhìn thấy Thẩm Chi Hủ vậy.
Không lâu sau phòng thí nghiệm đã trống rỗng, chỉ còn lại chất lỏng màu làm nhạt và xác chết đầy dưới đất.
“Grừ grừ” Người đẹp, Người đẹp ốm yếu, anh sao rồi?
Kiều nghệ nhận thấy cảm xúc của Người đẹp ốm yếu có gì đó không đúng lắm, cô thu hồi dị năng, cẩn thận đi tới, nghiêng đầu cọ vào bắp chân Người đẹp ốm yếu.
Thẩm Chi Hủ tỉnh táo lại, mím môi khẽ mỉm cười.
“Ngao ngao đừng lo lắng, tôi không sao đâu.”
Anh nói thật chứ?
Nhưng mà tôi không tin đâu.
Kiều Nghệ nhìn anh, trong ánh mắt sáng ngời lộ ra ý tứ rất rõ ràng.
Thẩm Chi Hủ không thể làm gì khác hơn là nói lảng sang chuyện khác: “Ngao Ngao còn nghe được âm thanh gì nữa không?”
Có!
Kiều Nghệ gật đầu.
“Âm thanh đó ở đâu? Chúng ta qua đó nhìn xem.”
Vốn tưởng rằng âm thanh thu hút đám hổ trắng nhỏ là âm mưu của viện nghiên cứu, nhưng bây giờ xem ra không phải là như vậy. Chính âm thanh này đã hấp dẫn những con diều hâu biến dị, còn mê hoặc những vật thí nghiệm này khiến chúng trở nên điên cuồng, sau đó tấn công người của viện nghiên cứu.
Đây là sự trả thù của chủ nhân âm thanh này.
Thẩm Chi Hủ nghĩ thông suốt điều này, đột nhiên cảm thấy rất tò mò về chủ nhân của âm thanh này.
Anh thật sự rất muốn gặp người có thể khiến người của viện nghiên cứu đau khổ.
Kiều Nghệ cẩn thận lắng nghe, phát hiện tiếng hát này không phải truyền ra ở tầng này, mà ở tầng bên dưới nữa.
“Grừ grừ” Tầng bốn!
“Grừ grừ” Tiếng hát chắc chắn truyền ra ở tầng bốn!
Kiều Nghệ chỉ chỉ dưới đất.
Thẩm Chi Hủ biết: “Được rồi, chúng ta đi xuống đó xem!”
Ừa ừa!
Kiều Nghệ vội vàng gật đầu không ngừng, sau đó đuổi theo Người đẹp ốm yếu với hổ mẹ.
Sau khi Thẩm Chi Hủ thả những vật thí nghiệm ở trong khay nuôi cấy ra, tầng ba ở dưới đất càng trở nên loạn hơn, ở đó không ngừng vang lên những tiếng kêu thảm thiết, ngay cả vách tường trắng tinh cũng bị dính màu máu.
Kiều Nghệ không muốn gây thêm rắc rối, cho nên suốt đường đi cô đều mở lồng bảo vệ để che chắn cho bản thân, cho nên không có người nào phát hiện ra bọn họ.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận