Chị Đây Xuyên Thành Hổ Con Nuôi Boss Phản Diện

Chương 446

Chương 446
“Tôi cũng không biết nữa.”
“Hả?”
Kiều Nghệ không nhịn được nhìn về phía Người đẹp ốm yếu, hai má phồng lên, cô nhìn thấy Tiểu Hắc ăn cái gì cũng thèm, lúc này trong miệng cô đang ăn là mứt trái cây chua ngọt.
Thẩm Chi Hủ không có ý định nói những dự định tương lai của mình với Tạ Vân Nhã, lòng anh như gương sáng, anh biết trước đó Tạ Vân Nhã đi theo bọn họ là vì sợ người của viện nghiên cứu. Anh suy nghĩ một lát rồi có lòng nhắc nhở cô ấy: “Viện nghiên cứu ở căn cứ Hoài Long đã bị phá hủy, mọi người có thể an tâm đợi ở căn cứ Hoài Long, nếu thực sự sợ người của viện nghiên cứu để mắt tới thì cô có thể tới thôn Đường Hà.”
Tạ Vân Nhã cười xấu hổ, không ngờ suy nghĩ thật sự của mình lại bị Thẩm Chi Hủ phát hiện, chỉ là…
Thôn Đường Hà?
Đó là đâu vậy? Sao cô ấy lại chưa từng nghe nói tới.
“Thôn Đường Hà là một thôn nhỏ, cách căn cứ Hoài Long không xa, an ninh ở đó không mạnh bằng căn cứ Hoài Long, nhưng người dân chất phác thật thà, thế dựa núi, đây là một nơi tốt.” Kiều Nghệ yên lặng bổ sung thêm.
Thẩm Chi Hủ liếc mắt nhìn hổ trắng nhỏ, không phản bác những gì cô nói, thậm chí còn giải thích tỉ mỉ đường đi tới thôn Đường Hà cho cô ấy.
Tạ Vân Nhã có hơi xúc động, đột nhiên cảm thấy yêu mến thôn Đường Hà này hơn, có lẽ… Cô ấy sẽ tới đó xem một chút, nếu như không ổn sẽ quay trở về căn cứ Hoài Long.
“Tôi biết rồi, cảm ơn mọi người.” Tạ Vân Nhã mỉm cười cảm kích: “Ngày một mọi người sẽ rời khỏi đây đúng không?”
Thẩm Chi Hủ ừm một tiếng.
Tạ Vân Nhã không nói gì nữa, Thẩm Chi Hủ cũng không phải một người nói nhiều, hai người nhìn nhau im lặng vài giây, cuối cùng vẫn là Tạ Vân Nhã không chịu nổi áp lực im lặng này, nên đứng dậy chào tạm biệt.
Sau khi Tạ Vân Nhã rời đi, Thẩm Chi Hủ mới sờ sờ mái tóc mềm mại của hổ trắng nhỏ: “Ngao Ngao thất vọng à?”
“Thất vọng cái gì?”
“Tạ Vân Nhã không đi cùng chúng ta.”
“Tôi không có thất vọng.” Kiều Nghệ nhìn Người đẹp ốm yếu bằng ánh mắt có hơi kỳ lạ, cô và Tạ Vân Nhã đâu có thân quen mấy, làm sao có thể thất vọng được? Hơn nữa, quyết định này của Tạ Vân Nhã hoàn toàn chính xác. Năng lực yếu là thật, nếu gặp nguy hiểm bọn cô rất khó có thể quan tâm tới họ được.
“Không phải em rất thích husky biến dị à?” Thẩm Chi Hủ nhíu màu, dường như không tin lời cô nói.
“Tôi rất thích, nhưng tôi không muốn Tiểu Hắc và cô chủ của nó gặp phải nguy hiểm khi đi theo chúng ta đâu.”
Nếu đúng như vậy, trong lòng cô sẽ cảm thấy rất khó chịu.
Thẩm Chi Hủ bật cười, ừ một tiếng.
“Ngày kia chúng ta xuất phát rồi, chúng ta có cần chuẩn bị thứ gì nữa không?”
Bọn họ sẽ đi từ Tây Nam đến Đông Nam, cũng coi như đi xa!
Kiều Nghệ hào hứng giống như lần đầu tiên mình đi du lịch ở kiếp trước vậy, nên cô muốn chuẩn bị mọi thứ thật chu đáo.
“Ở bên trong không gian cái gì cũng có, Ngao Ngao còn muốn thêm gì nữa không?”
Câu hỏi này thật sự làm khó Kiều Nghệ, cô nghiêng đầu suy nghĩ, ánh mắt càng lúc càng mê mang.
“Tôi, tôi cũng không biết nữa.”
“Em cứ từ từ suy nghĩ, bao giờ nghĩ xong thì nói với tôi.”
“Vâng.”
...
Trước khi bọn họ kịp nhận ra thì hai ngày đã trôi qua, hôm nay là ngày khởi hành đi tới duyên hải Đông Nam.
Đám Thẩm Chi Hủ đã có mặt ở địa điểm tập hợp trước mười phút, lúc này đám người Cố Hựu Kỳ đã tới đông đủ.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận