Chị Đây Xuyên Thành Hổ Con Nuôi Boss Phản Diện

Chương 726

Chương 726
"Thẩm Chi Hủ! Sao anh dám!"
"Đúng là thành phố Tây nhiều zombie hơn thật, nhưng tạm thời chúng tôi vẫn chưa gặp zombie cấp cao nào, mọi người không phải lo đâu."
Theo lời của Kiều Nghệ nói, thì bọn họ còn đang ước gì có mấy con zombie cấp cao tới để họ rèn luyện kỹ năng.
Nghĩ đến đây, Thẩm Chi Hủ liếc nhìn con hổ trắng lớn đang nép mình bên cạnh Kiều Nghệ, cũng thầm nghĩ muốn xem giới hạn chiêu mạnh nhất của nó là tới mức nào.
"Anh cũng nói là tạm thời đó."
“Anh quên là còn tôi ở đây sao?”
"Thẩm Chi Hủ anh chỉ có một mình thôi, có phải là cả một đội quân đâu!"
Thẩm Chi Hủ dừng một chút, có lẽ là anh không ngờ Sở Thiên sẽ nói như vậy, cũng biết là gã đang lo lắng cho bọn họ, trong lòng hơi ấm áp, đáy mắt anh cũng hiện lên chút ý cười.
"Tôi còn sống chưa đủ đâu, cũng sẽ không lấy mạng sống của mình và Ngao Ngao ra chơi đùa."
Chuyện này thì Sở Thiên cũng đồng tình, hít sâu mấy hơi, cuối cùng cũng bình tĩnh lại tâm trạng phức tạp của mình.
"Được rồi, tôi hiểu rồi, các người hãy cảm thận đó."
"Ừ, các người cũng vậy."
Cúp điện thoại, Kiều Nghệ cũng ngước mắt nhìn sang, trên mặt cô có hơi xấu hổ.
"Em nghe rồi, Sở Thiên tức giận."
"Không sao, trở lại đưa cho anh ta tinh hạch ăn mòn của zombie cấp 7, là anh ta sẽ hết giận ngay thôi."
Nói đến đây, Kiều Nghệ vội vàng gật đầu.
À mà, hôm nay bọn họ tiến sâu vào thành phố Tây, vậy mà lại phát hiện có một con zombie cấp 7 đang ngồi trong bệnh viện Tam Giáp, đương nhiên vấn đề không phải ở chỗ này, vấn đề là con zombie cấp 7 đã thức tỉnh dị năng hệ ăn mòn.
Họ lập tức nghĩ tới Sở Thiên, cũng là loại ăn mòn cấp 7, bọn họ muốn xử lý con zombie mang tinh hạch về cho Sở Thiên nên mới có chuyện ở lại thành phố Tây.
“Hôm nay nghỉ ngơi cho tốt đi, ngày mai chúng ta sẽ đến bệnh viện.” Nói xong, Thẩm Chi Hủ liếc nhìn hổ trắng lớn: “Vừa lúc cho Đại Bạch kiểm tra giới hạn của mình.”
"Vâng vâng."
Nghe thấy tên nó, hổ mẹ ngẩng đầu liếc nhìn Thẩm Chi Hủ, rồi lại lười biếng quay đầu lại.
Cây non mini nhìn hổ trắng lớn rồi lại nhìn thần chết.
[Còn tôi đâu]
Nó có hơi không chịu được cô đơn và luôn muốn thể hiện bản thân mình.
“Cưng á?” Kiều Nghệ gõ nhẹ chiếc lá của nó: “Đương nhiên là bảo vệ chị với mẹ rồi.”
Cây non mini như có chút không hài lòng.
[Cây cũng muốn sát phạt đó đây!]
"Tất nhiên là không thiếu phần cưng đâu, mama thử giới hạn sẽ tiêu hao dị năng, tới lúc đó sẽ tới lượt cưng ra tay." Kiều Nghệ cũng quyết định ngày mai sẽ không rời khỏi hổ mẹ, như vậy để khi năng lượng của mẹ cạn kiệt thì cô cũng có thể bảo vệ mẹ ngay lập tức.
Cây non mini như đã hiểu ý, bèn run run cành của nó.
[Cây hiểu]
[Đại Bạch, đừng lo]
[Ngày mai cây sẽ bảo vệ bà tốt nhất có thể]
Lòng cây non mini cũng có chút tự hào, khi nói ra mấy lời như thế.
Con hổ trắng lớn mạnh mẽ như vậy, thế mà lại có một ngày nó sẽ được một cái cây bảo vệ, he he, xem ra cái cây vẫn rất mạnh mẽ.
May là hổ mẹ không biết cây non mini đang nghĩ gì, nếu không nó sẽ tức giận đến mức cào cho nó một vuốt, để nó không còn rảnh rỗi mà nghĩ chuyện khùng điên.
Nghĩ rằng ngày mai sẽ rất thú vị, khiến cho Kiều Nghệ phấn khích đến mức không ngủ được, cuối cùng cô cũng từ từ chìm vào giấc ngủ dưới sự vỗ nhẹ nhẹ của cái đuôi lông xù của hổ mẹ.
Thành phố Tây về đêm rất nguy hiểm, cây non mini vẫn còn ở dạng nguyên hình, nó không ngủ được, nên đương nhiên sẽ đảm nhận vai trò quan trọng là người canh gác đêm.
Nó cũng thở hổn hển hổn hển để tẩy sạch mùi của zombie cấp thấp. Cứ bắt được tinh hạch là nó lập tức hấp thu không chút do dự, cảm giác được dị năng trong cơ thể càng ngày càng hùng hậu, còn gần như có dấu hiệu sắp chạm tới cấp 8. Vì vậy nó càng trở nên phấn khích hơn và càng không chút nào thương tiếc mà săn lùng zombie.
Rồi hôm sau đám người Kiều Nghệ tỉnh lại, xác zombie bị cây non mini săn đuổi gần như đã chất thành một ngọn núi nhỏ, khiến Kiều Nghệ liên tục mở miệng than ôi.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận