Chị Đây Xuyên Thành Hổ Con Nuôi Boss Phản Diện

Chương 791: Hổ cha (9)

Chương 791: Hổ cha (9)
Zombie hổ trắng: "?"
"Ông, mới, đến, tôi, chia, sẻ, với, ông." Cây non mini nói từng chữ một.
Zombie hổ trắng không để ý nó đang nói gì, nhưng cảm giác nó không có ác ý nên cũng bớt cảnh giác hơn, sau đó thăm dò nhìn về phía giống cái của mình thì đã thấy hổ mẹ uể oải đi về phía thú hai chân giống cái.
Zombie hổ trắng vội vàng đuổi theo, đôi mắt hổ trắng dã nhìn Kiều Nghệ không giống như dao nữa, có điều vẫn lộ ra sự không thiện cảm trước đây.
Hổ mẹ phát hiện thì khó chịu dùng đuôi đánh mấy cái lên cái mặt to tròn của zombie hổ trắng, vốn chỉ muốn cảnh cáo nó không được hung dữ với nhóc con, song lại thấy tâm trạng của zombie hổ trắng nhộn nhạo một cách khó hiểu.
Hổ mẹ cũng lười phản ứng, dùng móng vuốt chỉ chỉ vào nhóc con, rồi lại chỉ chỉ vào Thẩm Chi Hủ.
Kiều Nghệ lập tức ngầm hiểu, bảo Người đẹp ốm yếu lấy quần áo cho hổ mẹ.
Thẩm Chi Hủ lấy ra một cái túi du lịch từ trong không gian, bên trong chứa quần áo thường dùng của hổ trắng lớn. Anh đưa cho Kiều Nghệ rồi đưa mắt nhìn họ cùng nhau vào phòng. Vốn dĩ zombie hổ trắng cũng muốn đi vào, nhưng lại bị hổ trắng lớn rống lên một tiếng, ngăn lại hành động của nó.
Zombie hổ trắng tủi thân không chịu nổi, chỉ là sau khi cánh cửa phòng đóng lại thì nó lập tức thu lại sự tủi thân, ngồi chồm hổm ở cửa nhìn chằm chằm Thẩm Chi Hủ và cây non mini một cách cảnh giác, tốc độ thay đổi đó khiến người ta không nói nên lời.
Thẩm Chi Hủ thấy thế thì như nghĩ đến gì đó, tâm trạng rất tốt sờ lên cằm.
"Cạch cạch."
Âm thanh vặn nhẹ của tay nắm cửa khiến đôi tai hình bán nguyệt của zombie hổ trắng giật giật, nó xoay người nhìn chằm chằm vào cửa phòng với ánh mắt sáng rực.
Không lâu sau, cửa phòng được ai đó mở ra, người đi đầu là thú hai chân giống cái, zombie hổ trắng không thèm để ý đến cô mà chỉ chờ đợi giống cái của nó đi ra. Vừa ngửi được mùi hương của giống cái, nó đang định hưng phấn tiến tới, nhưng không ngờ lại phát hiện mùi hương phát ra trên người một con thú hai chân giống cái khác!
Zombie hổ trắng: "!"
Đôi mắt hổ trắng dã của nó đờ đẫn một lát, ngay cả đuôi cũng không vung vẩy nổi, cứng đờ ở giữa không trung.
Kiều Nghệ không lên tiếng, hai mẹ con liếc nhìn nhau, đều nhận ra sự hứng thú xem kịch vui từ đáy mắt của nhau.
Zombie hổ trắng định thần lại, không tin mà liều mạng hít hà, mùi hương đó vẫn phát ra từ thú hai chân giống cái lạ lẫm kia!
Chuyện gì xảy ra vậy?⊙﹏⊙
Zombie hổ trắng ngạc nhiên và hoang mang, nhưng thấy giống cái của nó vẫn chưa ra, nó không chờ được mà vội vàng xông vào trong phòng.
Lần này hổ mẹ không ngăn cản zombie hổ trắng nữa, mà để mặc kệ nó đi thẳng qua người mình, sau đó khoanh tay trước ngực yên lặng chờ đợi phản ứng của nó.
Zombie hổ trắng vừa vào phòng thì phát hiện mùi hương trên người giống cái của nó không còn nữa, mà cũng không thấy bóng dáng giống cái của nó đâu cả.
Giống cái của nó đâu rồi?
Giống cái lớn như vậy của nó đâu rồi?
Zombie hổ trắng vừa hoảng vừa sốt ruột, bắt đầu xoay quanh tại chỗ, cái đuôi hổ thật dài càng giống chiếc roi cứng rắn đập liên tiếp lên sàn nhà. Đột nhiên, nó như nghĩ đến gì đó, quay ngoắt về phía hai con thú hai chân giống cái đứng ở cửa, thấy các cô ung dung nhìn mình chằm chằm, nó tức giận gào thét một tiếng.
"Rống rống!" Giống cái của tôi đâu? Các người giấu giống cái của tôi ở đâu rồi? Mau trả lại cho tôi!
Quanh người nó bùng nổ khí thế đáng sợ, điều này cũng làm cho hổ mẹ nhìn nó với cặp mắt khác.
Hổ mẹ khẽ nhíu mày, khóe môi cong lên không thể phát hiện.
Đúng, như thế này mới là bình thường.
Kiều Nghệ có hơi lo lắng nhìn về phía hổ mẹ khi thấy zombie hổ trắng tức giận, thấy hổ mẹ đưa cho mình một ánh mắt an tâm chớ vội, cô lập tức bình tĩnh tiếp tục xem.
"Rống rống!" Mau trả lời đi! Nếu không đừng trách tôi không khách sáo!
Lúc zombie hổ trắng gào thét, đôi mắt trắng dã nhìn chằm chằm vào thú hai chân tỏa mùi hương giống với giống cái của nó ở bên cạnh.
Rốt cuộc giống cái của nó đi đâu rồi? Vì sao trên người của thú hai chân giống cái này lại phát ra mùi hương của cô ấy?
Lúc này, Zombie hổ trắng nóng nảy mới chú ý tới dáng vẻ của thú hai chân giống cái kia, đôi mắt trắng dã có hơi khựng lại.
Hừm, sao nó cảm thấy thú hai chân giống cái này cho nó cảm giác rất quen thuộc nhỉ...?
Mái tóc dài màu trắng như tuyết đó, giống bộ lông xinh đẹp của giống cái của nó, còn có cặp mắt đó...
Lẳng lặng nhìn nó như thế này, lại càng giống hơn!
"Rống?"
Zombie hổ trắng từ từ bình tĩnh lại, gào thét thăm dò.
"Ngu ngốc." Hổ mẹ nhàn nhạt phun ra hai chữ.
Kiều Nghệ ở một bên nghe thấy, không hiểu sao lại có chút đồng cảm với hổ cha.
Lúc này, cây non mini đang ôm bì khoai tây chiên lớn cũng từ từ đi tới, rõ ràng là sang đây xem kịch vui.
Không biết sau khi zombie hổ trắng nhìn thấy nó lại đột nhiên nghĩ đến cái gì, đi về phía thú hai chân giống cái có mùi hương và vẻ ngoài rất giống với giống cái của nó, đồng thời còn gầm nhẹ một tiếng hỏi dò.
"Rống?" Cô là giống cái của tôi sao?
Hổ mẹ yên lặng nhìn chằm chằm zombie hổ trắng, thấy nó đi nhanh tới đây rồi lại ngập ngừng dừng lại, chóp đuôi sau lưng vặn vẹo mấy lần để lộ nội tâm rối rắm của chủ nhân.
"Lại đây." Hổ mẹ ngồi xuống, vẫy vẫy tay với zombie hổ trắng.
Zombie hổ trắng vô thức đi tới, nhưng sau khi ý thức được mình đang làm gì thì lưng kéo căng muốn lùi về sau, thịt mềm trên cổ lại bị con thú hai chân giống cái kia kéo lại.
Zombie hổ trắng đột nhiên dâng lên một loại cảm giác bị xúc phạm đến phẫn nộ. Nó đang định gầm thét vài tiếng thì đụng phải tròng mắt màu lam nhạt trong veo và gợn sóng của đối phương, bỗng dưng lại không kêu được nữa, kinh ngạc để hổ mẹ tùy ý cầm thịt mềm của nó.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận