Chị Đây Xuyên Thành Hổ Con Nuôi Boss Phản Diện

Chương 585

Chương 585
[Tôi biết rồi.]
Để nhấn mạnh bản thân thật sự biết rồi, ba chữ cây non mini viết ra kia đặc biệt lớn.
Kiều Nghệ hài lòng, giờ phút này do thức đêm nên cơn buồn ngủ từ từ dâng lên. Cô gắng gượng rửa mặt, thay quần áo sạch sẽ xong liền nằm trên giường.
Hổ mẹ từ từ tiến đến, chen vào dưới cánh tay của nhóc con.
Kiều Nghệ hơi hé mắt, ôm chặt lấy hổ mẹ đang cọ tới, chẳng bao lâu sau cô đã chìm vào giấc mơ đẹp.
...
“Á...!!!”
Kiều Nghệ vừa mở mắt đã nghe thấy tiếng hét chói tai thảm thiết, cô sợ đến nỗi tóc cũng sắp dựng đứng lên, vội vàng nhìn về phía phát ra âm thanh, lại trông thấy một đám người bị nhốt trong phòng giam của sở nghiên cứu. Trên cổ những người đó đều mang thiết bị ức chế dị năng, người hét lên thê thảm cũng là bởi vì sử dụng dị năng mà bị thiết bị ức chế dị năng giật điện.
Lúc này đây, anh ta ngã xuống đất, thân hình gầy gò còn khẽ co giật.
Một màn này khiến Kiều Nghệ bắt đầu nghi ngờ đời người, không phải cô đang ngủ à? Sao lại xuất hiện trong phòng giam của sở nghiên cứu chứ?
Cô bỗng nhiên sờ lên cổ mình, không sờ được thiết bị ức chế dị năng giống như vòng cổ mới thở phào nhẹ nhõm. Khóe mắt cũng vô tình liếc thấy một bóng người quen thuộc, cô lập tức cứng ngắc ngay tại chỗ.
Đó là?
Trái tim của Kiều Nghệ không nhịn được tăng nhanh tốc độ, cô nhanh chóng nhìn sang, sau khi nhìn thấy rõ ràng gương mặt của bóng dáng quen thuộc đó, con ngươi co rụt lại.
“Người đẹp ốm yếu?”
Cô khẽ gọi một tiếng, nhưng không ai trong phòng giam nghe thấy giọng nói của cô.
Hơi thở của Kiều Nghệ vô thức chậm lại, từ từ tiến về phía Thẩm Chi Hủ.
Cô sẽ không nhận nhầm, cho dù người này có thân thể gầy gò, mặt mũi tiều tụy, cằm còn mọc ra một ít râu. Vào lúc này, người luôn thích sạch sẽ như anh lại trông có chút bẩn thỉu, nhưng cô biết, đây chính là Người đẹp ốm yếu đã cưng chiều mình thật lâu.
Sao lại thế được?
Sao Người đẹp ốm yếu lại biến thành như vậy?
Đôi mắt màu xanh nhạt của Kiều Nghệ dâng lên một tầng nước mắt, giờ phút này cô đã đi tới trước mặt Thẩm Chi Hủ tiều tụy đến không chịu nổi. Thế nhưng anh giống như không nhìn thấy cô, ánh mắt nhìn chằm chằm vào hai tay mình, không biết đang suy nghĩ cái gì.
“Người đẹp ốm yếu ơi...” Cô ngập ngừng lên tiếng, trong giọng nói còn có từng tua run rẩy nghẹn ngào.
Thẩm Chi Hủ không có bất kỳ phản ứng nào, đôi mắt đen nhánh sâu thẳm nhưng lại sáng như ngôi sao vào ngày thường kia đã mất đi ánh sáng, chỉ còn lại vẻ âm trầm dày đặc khó tả.
Kiều Nghệ hít hít mũi, đưa tay lên muốn sờ vào gò má anh, nhưng lại nhận ra tay mình xuyên qua mặt của anh.
Đây là chuyện gì xảy ra?
Cô sợ hãi không thôi, vội vàng quan sát hai tay mình, bấy giờ mới phát hiện thân thể của bản thân lại là bán trong suốt.
Cái này...?
Chẳng lẽ đây là giấc mơ của mình?
Kiều Nghệ còn chưa kịp suy xét ra nguyên do, tiếng bước chân lộp bộp lộp bộp đã kéo mạch suy nghĩ của cô lại.
Cô lách mình trốn sau lưng Người đẹp ốm yếu, cảnh giác nhìn ra bên ngoài phòng giam.
Cũng không lâu lắm, tiếng bước chân đến gần, mấy người đàn ông to con khoác áo blouse trắng đi tới.
Cửa phòng giam bị bọn họ mở ra, người khoác áo blouse trắng dẫn đầu tiến đến.
“Từ số 1 đến số 5 đi theo tôi.”
Âm thanh lạnh như băng của người đàn ông vừa dứt, Kiều Nghệ thấy Người đẹp ốm yếu trước mặt mình nhúc nhích, anh đứng lên theo bốn người đàn ông xa lạ khác.
Thẩm Chi Hủ là một trong những người mang số 1 đến 5 đó!
Khi cô nhận ra điều này, anh đã đi theo mấy người khoác áo blouse trắng ra khỏi phòng giam.
Kiều Nghệ lấy lại tinh thần, vội vàng đi theo bọn họ.
Bởi vì không có người nào nhận ra sự tồn tại của cô, cho nên cô đã đi theo bọn họ đến một phòng thí nghiệm.
Đó là một phòng thí nghiệm được trang bị đầy đủ lại hết sức rộng lớn, trong đó còn có đặt mấy cái bàn mổ.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận