Chị Đây Xuyên Thành Hổ Con Nuôi Boss Phản Diện

Chương 708

Chương 708
Đúng nhỉ! Bọn họ còn có Thẩm Chi Hủ mà!
Ai nấy đều bừng tỉnh vỡ lẽ, vội vội vàng vàng nhìn sang đối phương.
Thẩm Chi Hủ cũng không có ý định để đội ngũ đối đầu với đám nhện biến dị bây giờ, may mà hôm qua dị năng của anh đã dung hợp đến 90%, có thể dịch chuyển đám người này trong một lần.
Nghĩ đến đây, anh không nói nhiều, vung tay lên, mấy chục người cứ như vậy biến mất.
Ở bên ngoài căn cứ thành phố Mị, một người đàn ông ngồi trên con nhện biến dị to lớn nhướng chân mày lên.
“Hả? Biến mất rồi ư? Thú vị...”
Người đàn ông thấp giọng bật cười, đáy mắt lóe lên tia sáng xanh tàn ác.
...
Trước mắt mọi người hoa lên, đội ngũ đã xuất hiện ở trong căn nhà nhỏ ở tạm trước đó.
Không còn mối đe dọa đến tính mạng, ai nấy đều nhao nhao lộ ra vẻ tiếc nuối khi nhớ đến tinh hạch tràn đầy khắp căn cứ.
“Nhiều tinh hạch như thế... Tiếc quá.”
“Thôi thôi, số mà đã có ắt nên, số mà không có cầu xin làm gì! Xem ra số tinh hạch này không thuộc về chúng ta rồi...”
“Haizz...”
Mọi người thở ngắn than dài, Cố Hựu Kỳ và Sở Thiên cũng không chịu nổi.
Bọn họ tiêu hao nhiều công sức như vậy, cuối cùng là hời cho đám nhện biến dị không biết từ đâu nhảy ra kia ư?
Kiều Nghệ cũng cảm thấy tức giận, ánh mắt vô thức nhìn về phía Người đẹp ốm yếu không biết đang suy nghĩ gì.
“Người đẹp ốm yếu, anh đang nghĩ gì thế?”
Cô đi tới, chủ động nắm lấy tay anh.
“Không có gì.” Thẩm Chi Hủ lắc lắc đầu, nhìn tinh thần và thể xác của đám người Cố Hựu Kỳ có chút nản lòng sau khi trải qua một trận chiến ác liệt: “Mọi người ở lại đây canh gác, tôi quay lại xem sao.”
“Cái gì?”
“Anh Thẩm đừng xung động, hơn trăm con nhện biến dị đó! Đợi chúng ta hồi phục xong rồi, lại lần nữa xông đến giết cho chúng nó không còn manh giáp!”
“Đúng thế đúng thế! Núi xanh còn đó lo gì không có củi đốt!”
Không chỉ những người khác khuyên nhủ, ngay cả Sở Thiên và Cố Hựu Kỳ cũng không tán thành với quyết định của anh.
“Tôi biết anh có dị năng không gian phòng thân, nhưng trăm con nhền nhện biến dị vẫn là quá nhiều, đừng đi mạo hiểm.”
“Đúng đó, Sở Thiên nói không sai.”
Thẩm Chi Hủ có suy nghĩ của mình, không để người nào ảnh hưởng đến quyết định của bản thân, chỉ có...
Anh nhìn sang Kiều Nghệ đang nắm lấy tay mình, mở miệng: “Ngao Ngao, em đừng lo lắng cho anh.”
“Anh nhất định phải đi sao?”
“Ừ, anh luôn cảm thấy đám nhện biến dị kia xuất hiện quá kỳ lạ.”
Với lại, căn cứ thành phố Mị là mọi người giải quyết, đâu có đạo lý chắp tay nhường cho kẻ khác chứ?
Đôi mắt anh híp lại, lông mi dài mảnh che đi vẻ tàn ác nơi đáy mắt.
“Thẩm Chi Hủ! Đừng làm liều!” Sở Thiên nghiêm nghị nói: “Tiểu Nghệ, em cũng đừng ẩu tả theo anh ta!”
Kiều Nghệ mím môi, cô biết một khi Người đẹp ốm yếu đã quyết định chuyện gì thì rất ít khi có khả năng từ bỏ. Cô nhớ đến hơi thở nguy hiểm cảm nhận được từ trên người anh ngày hôm qua, trái tim không yên dần dần bình tĩnh lại: “Người đẹp ốm yếu này, bây giờ anh đang ở cấp bao nhiêu?”
Lời này vừa thốt ra, tất cả mọi người đều vểnh tai lên nghe.
“Cấp 9.”
Một câu nói hời hợt của Thẩm Chi Hủ giống như sấm sét san bằng đất bằng, đánh cho đầu óc của mấy người Cố Hựu Kỳ trống rỗng.
Trong đội ngũ này, cấp bậc cao nhất mới chỉ là cấp 7, mà tên ma quỷ Thẩm Chi Hủ này đã vượt lên bọn họ hai cấp rồi ư?
Đúng là so sánh mình với người khác chỉ khiến mình tức chết mà!
Cố Hựu Kỳ và Sở Thiên cũng không lên tiếng khuyên nhủ nữa, còn nhất trí cho rằng nếu như Thẩm Chi Hủ quay lại đó, một mình người này có thể giết sạch đám nhện biến dị kia không sót lại mống nào!
Sự bất an của Kiều Nghệ biến mất sạch sẽ: “Người đẹp ốm yếu, anh đi đi. Cho dù nói thế nào, anh cũng phải chú ý an toàn, em ở đây đợi anh trở về.”
“Ngoan.” Anh nhẹ nhàng mỉm cười, cúi đầu xuống đặt lên mi tâm Kiều Nghệ một nụ hôn ngay trước mắt mọi người.
Mọi người: “...”
Sao lại cảm giác như bị nhét cơm tró đầy miệng nhỉ?

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận