Chị Đây Xuyên Thành Hổ Con Nuôi Boss Phản Diện

Chương 192

Chương 192
Lúc này, một tiếng xào xạc vang lên, Kiều Nghệ và hổ mẹ cảnh giác nhìn, bốn người đàn ông xa lạ đang chậm rãi đi về phía bọn họ.
"Mày là Thẩm Chí Hủ đấy à? Sao mày lại dám có cái gan khiêu khích đội trưởng Lê?" Người đàn ông có râu nhìn Thẩm Chí Hủ từ đầu đến chân mấy lần, trong mắt
càng tỏ ra vẻ khinh thường hơn.
“Mày chẳng qua chỉ là một thằng mặt trắng dựa vào động vật biến dị để diễu võ dương oai thôi mà, còn tưởng rằng mi rất có năng lực cơ chứ? Nghe nói trong tay mày còn có một viên tinh hạch cấp 3 hệ hỏa nhỉ? Mau mang tới hiếu kính ông nội nào, nếu ông nội vui vẻ, có lẽ còn có thể bỏ qua cho mày đấy.” Nói xong hắn cười lớn, đám đàn em phía sau cũng cười vang lên.
Thật kinh tởm!
Kiều Nghệ tức giận đến xù lông lên, hung hăng thở ra một hơi mạnh, lộ ra hàm răng nanh mới mọc một nửa.
"Đồ súc sinh, rống cái gì mà rống?"
Gần như ngay lúc người đàn ông có râu hét lên chửi bới, hổ mẹ xông ra, dị năng hệ băng của nó hóa thành những mảnh băng đâm vào bọn chúng.
Người đàn ông có râu phản ứng rất nhanh nhưng vẫn bị vụn băng đâm mạnh vào vai.
"Chết tiệt! Xông lên, chúng ta hãy hợp sức tiêu diệt chúng!” Nói xong, anh ta dẫn đầu phóng một quả cầu lửa, đàn em phía sau cũng sử dụng dị năng của mình để chiến đấu. Một trong những người đàn ông thấp bé là người dị năng hệ tốc độ, anh ta cảm thấy kẻ yếu nhất là con hổ nhỏ, nên muốn nhanh chóng kết liễu nó.
Kiều Nghệ cảm cảm nhận được mối nguy hiểm, lập tức giải phóng dị năng của mình, giây tiếp theo, một tiếng nổ vang lên, màng kết giới của cô đánh bay vài người.
Dị năng giả hệ tốc độ lắc đầu choáng váng, phát hiện ra rằng con hổ trắng nhỏ đã biến mất, anh ta rất kinh ngạc, nghĩ đến kết giới mà bọn chúng vừa vô tình đụng phải, chúng biết rằng mình đã nhận sai tình báo, cái này là sao? Rõ ràng có hai con thú biến dị!
Đáng tiếc chuyện này hắn còn chưa nói cho tên đại ca biết, cổ họng đã nổi lên cơn đau rát, một dòng máu lớn từ cổ phun ra.
Không chỉ dị năng giả tốc độ, mà ba người còn lại cũng bị lực lượng vô hình rạch đứt cổ họng, thậm chí còn không biết là ai đã giết mình, ngã xuống đất chết không nhắm mắt.
Hổ cũng sửng sốt, nó cảm cảm nhận được sát khí cuồng bạo trong cơ thể Thẩm Chi Hủ, nó sợ hãi lùi lại vài bước, nhìn chằm chằm vào anh.
Kiều Nghệ cũng hồi phục sau cái chết của dị năng giả tốc độ, cô nhớ đến con heo zombie không thể giải thích được ở thành phố Lang, cách chết của những người này bây giờ gần giống với nó…
Ánh mắt cô từ từ rơi vào Người đẹp ốm yếu cách đó không xa.
Hiện tại, anh mặc áo sơ mi trắng, quần đen, nhìn sạch sẽ tươi tắn, giống như hoàn toàn không bị cảnh tượng đẫm máu này vấy bẩn chút nào.
Thẩm Chi Hủ không để ý đến sự sợ hãi của hổ trắng lớn, nhẹ nhàng nói: "Ngao Ngao, em ở đâu?"
Ngay lúc gã đàn ông có râu mở miệng là anh đã nhịn không được muốn ra tay rồi, chẳng qua tốc độ của hổ trắng lớn nhanh hơn một chút, ai ngờ còn có đứa ngu không có mắt muốn đi đối phó hổ trắng nhỏ? Điều này hoàn toàn gợi lên sát khí mà Thẩm Hủ Chi vẫn luôn che giấu rất tốt, anh lập tức thả mấy lưỡi dao không gian ra, tàn nhẫn xử lý hết đám người kia.
Khi Kiều Nghệ nghe thấy tiếng gọi của Người đẹp ốm yếu, cô vô thức thu lại sức mạnh của mình.
Thẩm Chi Hủ nhìn thấy bóng dáng của hổ trắng nhỏ, trên mặt mỉm cười: "Ngao Ngao, lại đây."
Nhưng hổ mẹ không thoải mái cào trên nền đất, trầm giọng phát ra một âm thanh mơ hồ.
Kiều Nghệ nghe thấy quay qua nhìn hổ mẹ, lại không phát hiện quai hàm của Người đẹp ốm yếu đang nghiến chặt, nụ cười trong mắt dần nhạt đi.
Anh không muốn hù dọa hổ trắng nhỏ nên luôn giấu giếm sự thật về dị năng không gian của mình có thể sử dụng để tấn công, nhưng không ngờ hôm nay lại bị đám người chết tiệt này chọc tức, để cho cô phát hiện.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận