Chị Đây Xuyên Thành Hổ Con Nuôi Boss Phản Diện

Chương 134

Chương 134
Bị zombie cắn chết, loại đau đớn đó dù không trải qua thì chỉ nhìn thôi cũng khiến người ta đau nhức khắp người.
Tuy nhiên anh ta sẽ không thương hại Đinh Thụy Bác, gã làm quá nhiều chuyện xấu, rơi vào kết cục như vậy cũng là đáng đời!
Thẩm Chi Hủ vuốt ve cằm hổ trắng nhỏ, nhẹ nhàng thốt ra hai chữ.
“Chết rồi.”
Ánh mắt của Kiều Nghệ hơi co lại một chút, nhưng nhanh chóng trở lại bình thường.
“Grừ grừ …” Sao lại chết?
“Có phải Ngao Ngao muốn hỏi Đinh Thụy Bác chết thế nào không?”
Kiều Nghệ Lại gật đầu một lần nữa, Lý Văn Bân ở góc cũng không nhịn được nhìn sang Thẩm Chi Hủ.
"Đã bị zombie mà gã nuôi cắn chết." Thẩm Chi Hủ chỉ nói kết quả, hoàn toàn không đề cập đến việc anh đã từng làm gì với Đinh Thụy Bác.
Lý Văn Bân nghe vậy há miệng định nói nhưng lại thôi, cuối cùng vẫn không nói gì.
Với những thủ đoạn tàn nhẫn và lạnh lùng như vậy, chắc hẳn Thẩm Chi Hủ không muốn để hổ trắng nhỏ biết đâu nhỉ?
Nếu vậy, tại sao anh lại nói ra những chuyện xảy ra trước khi Đinh Thụy Bác chết, khiến hổ trắng nhỏ căm hận gã chứ?
Nghĩ đến dị năng bí ẩn và khó lường của Thẩm Chi Hủ, Lý Văn Bân tiếp tục ở trong góc làm người vô hình.
Cái gì? Cái gì? Đinh Thụy Bác lại còn nuôi zombie à?
Hổ trắng nhỏ Kiều Nghệ nghĩ đến lũ zombie trong thôn, không lẽ chúng đều là do Đinh Thụy Bác nuôi dưỡng sao?
Cô giật mình, tai cụp xuống.
“Grừ grừ…" Trời ơi, Đinh Thụy Bác còn nuôi zombie nữa ư? Đây không phải là kẻ điên sao?
“Ngao Ngao đừng sợ, gã đã chết rồi.” Thẩm Chi Hủ thấy hổ trắng nhỏ sợ hãi đến mức tai cụp xuống vội vàng vuốt ve, nhẹ nhàng dỗ dành.
"Grừ grừ…” Tôi không sợ đâu, tôi chỉ là giật mình thôi!
“Grừ grừ…” Đúng rồi, Đinh Thụy Bác có phải là dị năng giả không? Nếu không thì gã chỉ là một người bình thường sao có thể nuôi zombie được?
Thẩm Chi Hủ tuy luôn không hiểu tiếng grừ grừ của hổ trắng nhỏ, nhưng từ biểu cảm, ánh mắt của cô có thể đoán được phần nào, anh cũng không định giấu cô chuyện về Đinh Thụy Bác nên đã kể cho cô nghe tất cả.
“Đinh Thụy Bác đã thức tỉnh dị năng điều khiển zombie, nên gã có thể nuôi zombie mà không sợ bị zombie cắn trả.”
Kiều Nghệ hít một hơi lạnh.
Điều khiển zombie? Thế mà còn có loại dị năng này nữa sao?
Kiều Nghệ lập tức suy nghĩ, xâu chuỗi lại chuyện họ gặp phải lũ zombie ban ngày, nhanh chóng hình dung ra một câu chuyện hoàn chỉnh.
Đinh Thụy Bác có thể điều khiển zombie, nên gã đã dùng lũ zombie ban ngày đuổi theo bọn họ đến gần thôn, sau đó nhân cơ hội tốt bụng đề nghị bọn họ ở lại thôn nghỉ ngơi qua đêm, đợi bọn họ vui vẻ đồng ý thì gã bắt tất cả bọn họ lại!
Nhưng, vì sao chứ?
Bắt bọn họ để cho lũ zombie ăn thịt ư? Như vậy có phải hơi quá phiền phức?
Kiều Nghệ đang thắc mắc thì Thẩm Chi Hủ cũng lên tiếng.
“Hôm nay chính là Đinh Thụy Bác dùng lũ zombie đuổi theo chúng ta đến gần thôn, lý do là vì tinh hạch trong đầu dị năng giả. Cánh cửa bí mật dẫn đến phòng thí nghiệm dưới lòng đất, Đinh Thụy Bác là một kẻ điên cuồng trong thí nghiệm, gã có thể từ tinh hạch trong đầu dị năng giả chiết xuất ra thứ có thể dùng để chế tạo thuốc ức chế dị năng.”
Đợi đã, đợi đã!
Thông tin quá nhiều, Kiều Nghệ trong lúc nhất thời không thể phản ứng lại được.
Tinh hạch? Hóa ra trong đầu dị năng giả cũng có tinh hạch sao?
Kiều Nghệ nghĩ đến tình tiết trong truyện, quả nhiên nhớ ra một tình tiết nào đó, có một kẻ điên cuồng vì muốn nâng cao dị năng của bản thân đã ra tay giết chết đồng đội để lấy tinh hạch trong đầu họ hấp thụ, cuối cùng kẻ điên đó còn định ra tay với nữ chính, nhưng lại bị nữ chính giết chết.
Nhớ đến tình tiết đó, Kiều Nghệ nổi da gà, nhưng nghĩ đến thuốc ức chế dị năng cô lại run lên một cái.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận