Chị Đây Xuyên Thành Hổ Con Nuôi Boss Phản Diện

Chương 351

Chương 351
Thẩm Chi Hủ nhớ rõ Cao Hoằng Khải không chỉ có một mình, anh ta còn có hai bậc sinh thành bình thường không thức tỉnh dị năng nữa.
Ánh mắt Cao Hoằng Khải lóe lên, nhìn về phía Thẩm Chi Hủ, anh ta hỏi: “Anh Thẩm…?”
Biết đầu óc Cao Hoằng Khải vẫn chưa nhảy số được, Thẩm Chi Hủ kiên nhẫn giải thích cho anh ta: “Căn cứ Hoài Long mất đi nhiều dị năng giả như vậy, đồng nghĩa với việc sự an toàn của căn cứ Hoài Long sẽ giảm đi rất nhiều. Nếu lúc này gặp phải một làn sóng zombie hoặc là làn sóng zombie động vật thì anh cảm thấy bây giờ căn cứ Hoài Long còn có thể tồn tại được nữa không?”
Theo những gì anh biết, đời trước anh chuyển từ căn cứ Hoài Long đến căn cứ tiếp theo vì căn cứ Hoài Long đã bị làn sóng zombie tấn công, hoàn toàn bị nhấn chìm. Lúc ấy đám người Hà Nguyệt Liên mới rời bỏ căn cứ này và đi đến một cơ sở khác trong viện nghiên cứu.
Nhưng Thẩm Chi Hủ không nhớ rõ lắm bao giờ làn sóng zombie sẽ xuất hiện, anh cho rằng chuyện liên quan đến thành phố Phong Tháp có lẽ cũng sắp xảy ra thôi.
Cao Hoằng Khải nghe rồi ngẫm nghĩ xong, cảm thấy chuyện này cực kỳ đáng sợ.
“Anh, anh Thẩm, anh nói thật đấy à?” Trong lòng anh ta vẫn đang ôm một hy vọng may mắn.
Sự kiên nhẫn của Thẩm Chi Hủ đã cạn kiệt. Thấy hổ trắng nhỏ nhìn vào Coca Cola trong tay Cao Hoằng Khải, anh lại lấy thêm một chai nữa ra khỏi không gian. Sau khi mở nắp rót vào một chiếc bát sạch sẽ thì anh đưa cho hổ trắng nhỏ.
Kiều Nghệ hài lòng, liếm ria mép, liếm một ngụm Coca Cola. Khi bọt ga nổ tung trên đầu lưỡi, phóng đại nhiều lần trên vị giác của cô, thân hổ nhỏ run lên. Cô cảm thấy hương vị này quá ‘kiwi kiwi’.
Thấy dáng vẻ này của nhóc con, hiển nhiên hổ mẹ cũng cảm thấy hứng thú. Cái đầu to của nó đẩy nhóc con đỡ chặn đường rồi nó cũng cúi xuống uống một ngụm. Nhưng mà Đại Bạch chưa từng uống thức uống có ga bao giờ, bị bọt ga kích thích liên tục lùi về phía sau. Tai nó ù lên, đôi mắt tròn màu xanh nhìn chằm chằm Coca Cola trong bát.
Ha ha ha...
Kiều Nghệ thấy thế thì chế giễu hổ mẹ không hề thương tiếc.
Thẩm Chi Hủ quan sát một màn này, nghĩ thầm hổ trắng nhỏ thật là xấu xa, còn dám chế giễu cả mẹ của mình.
Cao Hoằng Khải vẫn chưa được Thẩm Chi Hủ phản ứng lại, cảm giác may mắn cỏn con trong lòng cũng dần dần đi vào lòng đất. Một lúc lâu sau, anh ta mới khó khăn mở miệng: “Anh Thẩm, anh nghĩ tôi nên đưa cha mẹ mình đi đâu mới tốt đây?”
Nếu căn cứ Hoài Long thực sự không an toàn giống như Thẩm Chi Hủ nói, vậy anh ta nhất định phải rời khỏi nơi này vì sự an toàn của cha mẹ mình.
Thẩm Chi Hủ nghe vậy thì cảm thấy Cao Hoằng Khải cũng không ngu ngốc lắm, dành thời gian nhìn anh ta một cái.
"Thôn Đường Hà."
"Thôn Đường Hà ư?" Cao Hoằng Khải hô khẽ một tiếng: “Nhưng phòng ngự ở nơi đó kém căn cứ Hoài Long mà?”
Đương nhiên Thẩm Chi Hủ cũng biết thế, nhưng anh tin tưởng Lý Tông Húc.
Anh ta có thể thành lập khu vực an toàn trong thành phố nguy hiểm như Hồng Diễn và che chở cho người trong khu vực an toàn trong một thời gian dài như vậy, ở lại thôn Đường Hà sẽ không có vấn đề gì.
Đặc biệt là điểm quan trọng nhất, thôn Đường Hà không có người của sở nghiên cứu.
Điểm này khiến chỉ số an toàn của thôn Đường Hà tăng vọt lên.
Kiều Nghệ vừa chế giễu hổ mẹ chưa được bao lâu đã phải ăn trọn móng vuốt của hổ mẹ. Trong lúc cô đang ỉu xìu lại nghe thấy Người đẹp ốm yếu nói thôn Đường Hà an toàn, bèn ngước mắt nhìn anh.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận