Chị Đây Xuyên Thành Hổ Con Nuôi Boss Phản Diện

Chương 333

Chương 333
Kiều Nghệ ở trong góc nghe được câu này, không khỏi đắc ý rung rung tay.
Òa, không hổ danh là Người đẹp ốm yếu, học sinh nổi tiếng + học bá!
“Vậy đại học thì sao?” Cao Hoằng Khải tiếp tục hỏi: “Đúng rồi, anh Thẩm bằng tuổi cô phải không? Mấy tuổi vậy?”
Ánh mắt Đường Vũ có hơi kỳ lạ: “Anh không biết à?”
“Anh Thẩm không nói.”
Cũng đúng, Thẩm Chi Hủ không giống người sẽ nói những chuyện này.
Đường Vũ gật đầu đồng ý: “Thẩm Chi Hủ cùng năm sinh với tôi, sinh nhật vào tháng 11, qua sinh nhật, cậu ấy sẽ hai mươi mốt tuổi.”
Khụ khụ khụ.
Cao Hoằng Khải bị sặc nước bọt của chính mình.
Qua sinh nhật mới hai mươi mốt tuổi, nói cách khác hiện tại Thẩm Chi Hủ mới hai mươi tuổi? Nhỏ hơn anh ta tận ba tuổi á?
Nghĩ vậy, Cao Hoằng Khải có hơi buồn bực, anh Thẩm còn nhỏ tuổi hơn anh ta mà lại khí thế và mạnh mẽ như vậy, câu nói kia quả thật rất đúng, không so sánh với người khác thì sẽ không có đau thương!
“Đại học… Nghe nói cậu ấy học đại học ở thành phố Phù Quang.” Những năm này Đường Vũ vẫn không từ bỏ việc dò hỏi tin tức của Thẩm Chi Hủ, cho nên cô ấy cũng biết một số chuyện của anh.
“Vậy… Trước kia anh Thẩm có bạn gái không?” Cao Hoằng Khải đột nhiên mỉm cười đầy mờ ám.
Kiều Nghệ cũng vểnh tai lên, ngay cả bản thân cô cũng không biết rằng trái tim của cô cũng dâng lên cao khi nghe Cao Hoằng Khải nói tới vấn đề này.
“Theo như tôi biết thì không có.” Đường Vũ trả lời xong, chợt nghĩ tới điều gì đó, giả vờ hỏi: “Hiện tại Thẩm Chi Hủ cũng không có bạn gái sao?”
“Làm sao có thể? Bên cạnh anh Thẩm ngoại trừ Ngao ngao và Đại Bạch, tôi chưa từng nhìn thấy người phụ nữ nào khác.”
Đường Vũ nhận được câu trả lời thỏa đáng, khóe miệng không kiềm chế được mà cong lên.
“Đúng rồi, tôi muốn hỏi một vấn đề nữa.” Cao Hoằng Khải cố gắng hạ thấp giọng xuống.
“Chuyện gì thế?” Đường Vũ có hơi sửng sốt.
“Chuyện đó, cô có biết người nhà của anh Thẩm không?” Từ trước tới giờ Thẩm Chi Hủ chỉ có một mình, nếu như không phải nhìn thấy một chút ấm áp trong mắt anh khi đứng trước mặt hổ trắng nhỏ, anh ta còn tưởng rằng anh là một người vô cảm.
“Chuyện này à?” Đường Vũ im lặng một lát rồi nói: “Thật ra có rất nhiều người biết hoàn cảnh gia đình của cậu ấy, cậu ấy không có cha mẹ, từ nhỏ đã sống với ông ngoại, năm cậu ấy tốt nghiệp trung học phổ thông, ông ngoại nhiễm bệnh rồi qua đời.”
Bởi vì Thẩm Chi Hủ quá mức ưu tú, nên hầu hết mọi người đều biết hoàn cảnh gia đình của anh, những người quan tâm đến anh giống như Đường Vũ cũng không ngoại lệ.
“Ồ, hóa ra là như vậy?” Cao Hoằng Khải không biết nói gì, không hiểu sao lại cảm thấy đồng cảm với Thẩm Chi Hủ.
Kiều Nghệ ở trong góc cũng không nghe nổi nữa, trái tim cô đột nhiên dâng lên cảm giác đau đớn, đây là đau lòng cho Người đẹp ốm yếu sao?
Cô vội vàng chạy trở về phòng, vừa đẩy cửa đi vào, Người đẹp ốm yếu ngồi ở trên ban công nghe thấy tiếng động bèn nhìn sang, mở đôi mắt xinh đẹp dịu dàng nở nụ cười với cô.
“Ngao Ngao trở về rồi à?”
Kiều Nghệ thấy vậy không nhịn được rơi nước mắt, lạch bà lạch bạch lao vào trong ngực của Người đẹp ốm yếu, vùi mặt ở trong ngực anh.
Ngực của Thẩm Chi Hủ bị hổ trắng nhỏ đụng một cái, vẻ mặt có hơi khó hiểu: “Ngao Ngao sao vậy?”
Kiều Nghệ nằm ở trong ngực anh lắc lắc đầu, tỏ ý mình không sao cả.
Nhưng Thẩm Chi Hủ lại cảm thấy cô có gì đó không đúng, dùng hai tay nâng mặt cô lên, nhìn thấy đôi mắt tròn ươn ướt của cô, con ngươi đột nhiên co lại.
“Em khóc hả?” Ánh mắt Thẩm Chi Hủ trở nên lạnh lẽo: “Ai bắt nạt em?”
Không có không có!
Kiều Nghệ lắc lắc đầu.
“Grừ grừ” Không có ai bắt nạt tôi cả!
“Vậy tại sao em khóc?” Thẩm Chi Hủ đau lòng dùng đầu ngón tay chạm vào khóe mắt cô.
“Grừ grừ” đau lòng cho anh!
“Hửm?”
Kiều Nghệ chớp chớp mắt, nghiêng đầu, lần đầu tiên liếm láp bàn tay của Người đẹp ốm yếu.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận