Chị Đây Xuyên Thành Hổ Con Nuôi Boss Phản Diện

Chương 350

Chương 350
Kiều Nghệ đột nhiên nhìn về phía anh Trần.
Tạ Vân Nhã tìm Người đẹp ốm yếu sao?
Làm sao có thể như thế được, không phải Tạ Vân Nhã đã rời khỏi căn cứ Hoài Long rồi sao? Làm sao lại tới tìm Người đẹp ốm yếu?
Kết hợp với câu nói sau cùng của anh Trần, Kiều Nghệ đột nhiên có một loại dự cảm xấu.
Cô ngẩng đầu, nhìn Người đẹp ốm yếu bằng đôi mắt tròn màu xanh nhạt.
Thẩm Chi Hủ phát hiện ra, cúi đầu nhìn cô, nhẹ nhàng lắc đầu, tỏ ý bây giờ không phải là lúc để nói chuyện này.
Kiều Nghệ không còn cách nào khác, đành phải kìm nén nghi ngờ ở trong lòng mình.
Có một đoạn nhạc đệm như Tạ Vân Nhã, Kiều Nghệ bất chấp đi dạo khu giao dịch, thúc giục Người đẹp ốm yếu nhanh chóng thuê phòng.
Thẩm Chi Hủ cũng làm theo hổ trắng nhỏ, dùng tinh hạch thuê phòng trong một tháng, cầm chìa khóa đi vào khu dân cư.
Vừa tới đến cổng khu dân cư, anh đã thấy Cao Hoằng Khải đang vội vàng đi ra khỏi nơi đó. Nhìn vẻ mặt của anh ta rất không ổn, đến khi anh ta nhìn thấy Thẩm Chi Hủ thì mới bình thường lại hơn nhiều.
“Anh Thẩm… Anh Thẩm…”
Thẩm Chi Hủ vừa nhìn thấy Cao Hoằng Khải là biết ngay anh ta muốn nói điều gì. Anh liếc nhìn Cao Hoằng Khải để ngăn những lời anh chuẩn bị nói lại, rồi dẫn bọn họ đi tới căn phòng ở mình mới thuê.
Vừa đi vào phòng, Cao Hoằng Khải lập tức không thể kìm nén được tâm trạng kích động của mình, om sòm nói: “Anh biết gì chưa anh Thẩm? Đội đến thành phố Phong Tháp gần như bị diệt sạch luôn! Đồng đội cũ của tôi cũng tham gia vào nhiệm vụ này, không một ai sống sốt quay về cả!”
Khi Cao Hoằng Khải nghe được tin tức này, trong lòng hoàn toàn không dám tin rồi sau đó lại cảm thấy cực kỳ may mắn. May mà anh ta đã đi cùng nhóm người Thẩm Chi Hủ đến thành phố Hồng Diễn, không tham gia vào nhiệm vụ thành phố Phong Tháp.
“Tại sao lại có thương vong nặng nề đến thế? Có nhiều người như vậy cơ mà, và cả huấn luyện quân sự với vũ khí nóng nữa, sao lại như thế được chứ? Làm sao có thể chứ?”
Cao Hoằng Khải như thể đang lên đồng gì đó, núp ở trong góc sô pha thì thào lẩm bẩm một mình.
Kiều Nghệ rất ít khi nhìn thấy Cao Hoằng Khải như vậy, nhìn anh ta đầy đồng tình. Thấy sắc mặt Người đẹp ốm yếu hờ hững không hề bị lay động, Kiều Nghệ dùng móng vuốt đẩy đùi Người đẹp ốm yếu, ra hiệu anh mau mau an ủi anh ta coi.
Được hổ trắng nhỏ ra hiệu, lúc này Thẩm Chi Hủ mới nhìn thoáng qua Cao Hoằng Khải.
“Có gì mà không thể chứ?”
“Cái gì cơ?” Cao Hoằng Khải không kịp phản ứng, phải rất lâu sau anh ta mới hiểu ra Thẩm Chi Hủ đang nói cái gì.
“Thành phố Phong Tháp nhiều zombie và zombie động vật như vậy, kể cả số người có đông hơn nữa, có vũ khí nóng thì cũng đã sao? Có thể chống chọi được với zombie động vật có dị năng không?” Thẩm Chi Hủ dừng một chút rồi nói tiếp: “Nhiều dị năng giả mà không có người chỉ huy cũng vô ích mà thôi.”
Hơn nữa anh không biết đây có phải là âm mưu của Hà Nguyệt Liên hay không.
Thẩm Chi Hủ mím môi, thoáng nhìn Cao Hoằng Khải vẫn còn đang hồn bay phách lạc. Anh tốt bụng lấy một chai Coca Cola từ trong không gian ra đưa cho anh ta.
Cao Hoằng Khải sững sờ nhận lấy.
“Giờ điều anh nên lo lắng không phải là những người đã chết này, mà là căn cứ Hoài Long mất đi nhiều dị năng giả như thế, còn có đáng để ở lại nữa hay không.”

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận