Chị Đây Xuyên Thành Hổ Con Nuôi Boss Phản Diện

Chương 356

Chương 356
"Ừ, tôi biết rồi."
Ngũ Côn đáp lại rồi ra khỏi thư phòng.
Trong thư phòng lập tức yên tĩnh lại, Cố Hựu Kỳ yên lặng hút xong một điếu thuốc. Anh ta nhét đầu thuốc lá vào trong cái gạt tàn thuốc, sắc mặt có hơi hoảng hốt.
Chương Tử, rốt cuộc cậu ở đâu?
***
A!
Đây là lần ngáp thứ mười chín của Kiều Nghệ, cô ngồi ở trên ghế sô pha dựa vào người của hổ mẹ ngái ngủ.
Thẩm Chi Hủ bưng nước mật ong tới, nhìn thấy dáng vẻ hổ trắng nhỏ buồn ngủ như vậy thì không khỏi lo lắng hỏi: "Ngao Ngao ngủ không ngon giấc à? Muốn ngủ thêm một lát nữa không?"
Kiều Nghệ dùng móng vuốt dụi dụi mắt, đôi mắt tròn màu xanh lam nhạt mơ màng nhìn Người đẹp ốm yếu.
"Grừ grừ." Tối hôm qua hình như tôi nằm mơ, lại mơ thấy có người đang hát.
Kể cũng lạ, bình thường cô không hề nằm mơ, sao vừa về tới căn cứ Hoài Long lại nằm mơ nhỉ? Hơn nữa còn mơ thấy có người đang hát, hai tháng trước cô cũng mơ một giấc mơ như thế, sau đó cũng ngủ không ngon giấc.
"Đến uống ít nước mật ong đi." Thẩm Chi Hủ đặt chén nước mật ong trước mặt hai con hổ trắng.
"Grừ grừ." Vâng, cảm ơn Người đẹp ốm yếu.
Thẩm Chi Hủ cũng cầm một chén nước mật ong, bởi vì ghế sô pha đã bị mẹ con hổ trắng nhỏ chiếm cứ nên anh ngồi xếp bằng dưới thảm, từ từ nhấm nháp nước mật ong.
Trong bầu không khí yên tĩnh này lại đột ngột vang lên tiếng đập cửa.
Kiều Nghệ thuận thế nhìn sang.
"Grừ grừ?" Có phải là Tạ Vân Nhã đến đây không?
Thẩm Chi Hủ không nói gì, anh uống một hơi cạn sạch nước mật ong rồi mới đứng dậy đi mở cửa.
Không ngờ là người ngoài cửa không phải người mà họ nghĩ, mà là Cố Hựu Kỳ đã lâu không gặp.
"Nói chuyện được không?" Cố Hựu Kỳ lắc lắc đồ ăn dành cho thú cưng trong tay.
Ánh mắt Thẩm Chi Hủ đảo qua đồ ăn vặt cho thú cưng vài lần rồi nghiêng người để Cố Hựu Kỳ bước vào.
Cố Hựu Kỳ thấy thế thì thầm thở dài một hơi.
Thẩm Chi Hủ này quả thật thần bí khó lường, lúc này mới chỉ hai tháng không gặp mà dường như anh càng trở nên nguy hiểm hơn.
Nghĩ đến lần đầu tiên nhìn thấy Thẩm Chi Hủ, cảm giác nguy hiểm đột nhiên dâng lên trong lòng anh ta, Cố Hựu Kỳ chỉ cảm thấy kinh hãi không thôi.
Vừa vào nhà Cố Hựu Kỳ đã nhìn thấy hai con hổ trắng, các cô ngồi ở trên ghế sô pha, hai cặp mắt giống nhau cứ nhìn mình chằm chằm.
Cố Hựu Kỳ cảm thấy toàn thân có hơi áp lực, kiên trì lắc lắc đồ ăn vặt cho thú cưng trong tay.
"Ta mang đồ ăn tới, hai mẹ con mi muốn nếm thử không?"
Hổ mẹ không có hứng thú với thứ này, vung vẩy đuôi một cách lười biếng rồi nằm trên ghế sô pha nhắm mắt lại.
Còn Kiều Nghệ nhìn chằm chằm đồ ăn vặt cho thú cưng mấy lần, không biết cụ thể là đồ ăn vặt gì, chợt nhìn về phía Người đẹp ốm yếu.
"Có chuyện gì?" Thẩm Chi Hủ không để ý đến ánh mắt của hổ trắng nhỏ, trở lại ngồi xếp bằng dưới thảm.
Cố Hựu Kỳ nhìn trong căn nhà, ghế sô pha đã bị hổ trắng chiếm cứ. Đương nhiên anh ta không thể tranh giành với các cô, cho nên cũng bắt chước Thẩm Chi Hủ ngồi xếp bằng ở trên thảm, đặt đồ ăn vặt cho thú cưng ở trên bàn trà.
Lúc này Kiều Nghệ mới nhìn thấy đồ ăn vặt cho thú cưng mà Cố Hựu Kỳ mang đến có ức gà và cá khô.
Kiều Nghệ không bao giờ kháng cự chuyện ăn uống, nhưng đây là người ngoài mang tới. Sau khi cô thấy rõ ràng là cái gì thì thu hồi ánh mắt, tập trung liếm láp nước mật ong trong chén của mình.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận