Chị Đây Xuyên Thành Hổ Con Nuôi Boss Phản Diện

Chương 767: Theo dõi (2)

Chương 767: Theo dõi (2)
"Người bình thường ư? Căn cứ Thần Quyến cũng có người bình thường sao?" Cố Tùng có chút không tin, phải biết khi vừa đến căn cứ Thần Quyến, cậu ta đã bị dị năng giả hầu như đều là cấp 6 của căn cứ này dọa sợ, cũng may Thẩm Chi Hủ đã sớm làm suy yếu số người và dị năng của họ, nếu không hơn ba trăm người này của cậu ta sợ là không thể tập kích thành công!
"Tại sao không?" Sở Thiên mở miệng giải thích cho Cố Tùng: "Không phải tất cả nhân viên nghiên cứu khoa học đều là dị năng giả, nếu thật sự là như thế thì căn cứ Thần Quyến đúng là nghịch thiên."
"Ồ, Sở Thiên, anh nói có lý."
Trong lúc mọi người đang trò chuyện, họ đã tới được phòng thí nghiệm dưới lòng đất.
Tuy nói là phòng thí nghiệm dưới lòng đất đều là người bình thường nhưng tất cả cũng không dám lơ là, mọi người đều cảnh giác.
Nhưng họ hoàn toàn không ngờ là người bình thường trong phòng thí nghiệm dưới lòng đất đã sớm nhìn thấy sự tàn nhẫn của họ từ trong camera giám sát. Đám người này biết là bản thân không thể nào thắng được, càng không có suy nghĩ phản kháng. Sau khi họ xuống tới nơi đã giơ cờ trắng đầu hàng.
Mọi người: "..."
Chỉ có sự im lặng.
"Các vị đại nhân, đừng giết chúng tôi, chúng tôi đều bị người của căn cứ Thần Quyến ép!"
"Đúng vậy, đúng vậy, tôi vốn là nhân viên của phòng thí nghiệm X, sau khi tận thế bùng nổ thì bị họ bắt tới đây, bị ép làm chuyện không có tính người."
"Đúng, tôi cũng vậy..."
Có một người mở miệng, những người khác cũng đã nói lên khó khăn của mình.
Họ nói tình hình thực tế, lại khiến đám Cố Tùng có hơi lưỡng lự.
Chẳng lẽ những gì họ nói đều là thật ư?
Cố Tùng không khỏi nhìn về phía anh họ của mình, đâu ngờ anh họ lại nhìn về phía Thẩm Chi Hủ.
Cố Tùng: "..."
"Chi Hủ?" Cố Hựu Kỳ gọi hỏi anh.
"Trước hết hãy canh giữ những người này."
"Được." Cố Hựu Kỳ vẫn đang chờ Thẩm Chi Hủ tiếp tục căn dặn, không ngờ Thẩm Chi Hủ lại cất bước đi về phía đông nam.
Đây là muốn đi đâu vậy?
Cố Hựu Kỳ và Sở Thiên đưa mắt nhìn nhau.
"A Tùng, các cậu ở lại trông chừng những người này."
Dứt lời, Cố Hựu Kỳ và Sở Thiên cất bước đuổi theo Thẩm Chi Hủ.
Hai người còn chưa kịp hỏi Thẩm Chi Hủ định đi đâu thì đã thấy một cái lồng giam khổng lồ, bên trong giam giữ hàng trăm dị năng giả đeo thiết bị ức chế dị năng trên cổ. Người nào cũng gầy như que củi, vẻ mặt hốt hoảng, khi nhìn thấy họ đi tới thì có mấy dị năng giả tinh thần sức khỏe còn khá tốt hung hăng nhìn họ chằm chằm.
Thấy cảnh này, trong lòng Cố Hựu Kỳ và Sở Thiên cảm thấy khó diễn tả.
"Các người đều là dị năng giả bị căn cứ Thần Quyến bắt tới sao?"
"Thì sao? Hôm nay chơi trò mới, làm mất trí nhớ sao?" Một người đàn ông cao gầy khá lanh lợi cười lạnh, ánh mắt nhìn họ giống như đang nhìn kẻ thù.
"... Đừng hiểu lầm, chúng tôi không phải người của căn cứ Thần Quyến ." Cố Hựu Kỳ thấy bọn họ tỏ ra không tin thì cũng không thèm để ý, cho dù ai bị giam giữ tra tấn thành như thế này, e là cũng sẽ không tin người lạ: "Chúng tôi và căn cứ Thần Quyến là kẻ thù của nhau, có thể đứng ở đây thì chứng minh chúng tôi đã phá hủy căn cứ Thần Quyến."
Hô hấp của hàng trăm dị năng giả đều trì trệ, nhưng cũng sợ ba người đàn ông xa lạ này là do căn cứ Thần Quyến phái tới để lừa họ, muốn nhìn vẻ mặt hy vọng rồi lại tuyệt vọng của họ.
Vì thế, họ bình tĩnh lại sau khi ngạc nhiên và nghi ngờ.
"Anh nói thế nào thì là thế đó à?" Một nữ dị năng giả xùy một tiếng.
"Chẳng lẽ vừa rồi các người không nghe thấy tiếng nổ sao?"
Dị năng giả bị giam giữ đều sững sờ.
Tiếng nổ? Đúng là vừa rồi họ có nghe thấy, nhưng tưởng rằng bọn chó khốn nạn của căn cứ Thần Quyến này lại đang làm thí nghiệm gì đó nên không để ý tới.
"Là chúng tôi cho nổ căn cứ Thần Quyến, nếu như các người không tin thì có thể tự đi ra xem thử." Cố Hựu Kỳ nói xong đưa mắt nhìn về phía Thẩm Chi Hủ vẫn luôn im lặng.
Thẩm Chi Hủ nhận ra, ngón tay khẽ cử động, thiết bị ức chế dị năng trên cổ của họ cứ như vậy bị lực không gian phá hủy.
Khi những người này cảm giác được dị năng đã mất từ lâu trở về cơ thể, có mấy người không kiềm chế được mà bật khóc vì vui sướng.
"Dị năng! Dị năng của tôi trở về rồi!"
"Tôi cũng vậy!"
"Tôi cũng thế!"
Sở Thiên thấy thế, cũng sử dụng dị năng hệ ăn mòn để ăn mòn cánh cửa của chiếc lồng chắc chắn: "Các người có thể ra ngoài nhìn xem."
Họ đưa mắt nhìn nhau, cuối cùng vẫn là dị năng giả kia mở miệng trước tiên. Anh ta cảnh giác và cẩn thận đi ra khỏi lồng giam, thấy ba người Thẩm Chi Hủ không có hành động gì khác mới bước nhanh ra ngoài.
Có anh ta làm ví dụ nên có nhiều người đi ra khỏi lồng giam hơn.
Cố Hựu Kỳ thấy bọn họ đi về phía chỗ của đám người bình thường, anh ta nghĩ ngợi rồi cũng đi tới.
Nhưng không ngờ sau khi đám dị năng giả xanh xao vàng vọt này nhìn thấy đám người bình thường đó thì tất cả đều phẫn nộ, bất chấp tình cảnh lúc này như thế nào, dùng dị năng hành hạ những người bình thường này đến chết.
"Lũ chó đẻ chúng mày! Không ngờ cũng có một ngày tao được ra ngoài!"
"Anh à, cuối cùng em cũng báo được thù cho anh rồi!"
"Không phải mày rất đắc ý sao? Sao còn không đứng lên? Đến đá tao, đánh tao đi!"
Cố Hựu Kỳ vốn là muốn ngăn cản những người này, nhưng nghe được lời nói của họ thì lại đứng im tại chỗ.
Quả nhiên, người của căn cứ Thần Quyến cho dù là người bình thường thì cũng không phải vô tội.
Thấy những người này ai cũng đỏ mắt, thậm chí còn có mấy cô gái vẫn chưa trưởng thành khóc đến ngã xuống đất, anh ta lặng lẽ thở dài, nháy mắt ra dấu cho Cố Tùng đừng ngăn cản.
Thôi, cứ để họ phát tiết một chút đi.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận