Chị Đây Xuyên Thành Hổ Con Nuôi Boss Phản Diện

Chương 208

Chương 208
Thẩm Chi Hủ cười không nói gì, xoa đầu hổ trắng nhỏ mấy cái rồi bỏ số tinh hạch còn sót lại vào trong không gian, chuẩn bị làm bữa tối.
Kiều Nghệ thấy vậy nên đã chạy đến chơi với hổ mẹ.
Sau khi ăn tối xong, Thẩm Chi Hủ thu dọn bát đĩa, chuẩn bị đi tắm thì nghe thấy tiếng gõ cửa.
Là ai đây?
Kiều Nghệ đang nằm trên người hổ mẹ, tò mò nhìn ra cửa.
Thẩm Chi Hủ đi ra mở cửa, đứng bên ngoài là Lý Văn Bân và Cao Hoằng Khải.
“Anh Thẩm, anh về thật rồi!” Cao Hoằng Khải nói xong, ánh mắt lướt qua Thẩm Chi Hủ rồi rơi vào hai con hổ trắng bên cạnh, thấy hai mẹ con, hổ nhỏ dán chặt vào hổ lớn, rõ ràng là đang chơi đùa, trong lòng anh ta thoáng ngứa ngáy.
“Có chuyện gì à?” Thẩm Chi Hủ bình tĩnh nói.
“Ừm.” Lý Văn Bân gật đầu.
Thẩm Chi Hủ nghiêng người ra hiệu cho bọn họ đi vào.
Lý Văn Bân và Cao Hoằng Khải thận trọng ngồi trên sô pha, không đợi Thẩm Chi Hủ mở miệng hỏi, Lý Văn Bân đã chủ động nói:
“Anh Thẩm, nhiệm vụ mà khu giao dịch nhiệm vụ đưa ra lần này là đi tới thành phố Hồng Diễn tìm người, tiểu đội chúng tôi đã tiếp nhận nhiệm vụ này, không biết anh có hứng thú hay không?”
“Thành phố Hồng Diễn sao?” Thẩm Chi Hủ đã từng nghe qua thành phố này, là một thành phố lớn nổi tiếng về du lịch.
Lý Văn Bân dừng một chút rồi tiếp tục nói:
“Chúng tôi nhận được tin tức, lúc tận thế bùng nổ thì thành phố Hồng Diễn đã có tận bốn mươi, năm mươi phần trăm người bị lây nhiễm biến thành zombie, cũng có một số ít người trốn thoát, nhưng đại đa số người sống sót vẫn còn bị vây ở thành phố Hồng Diễn. Bọn họ trốn không thoát được là bởi vì động vật và thực vật biến dị trong thành phố đang hoành hành, không ai dám vượt qua tuyến phòng thủ của động vật và thực vật biến dị, nên chỉ có thể ở lại thành phố Hồng Diễn để sống sót.”
Kiều Nghệ và hổ mẹ nghe được mấy chữ động thực vật biến dị thì lập tức bị hấp dẫn, nhìn chằm chằm vào Lý Văn Bân, như muốn anh ta nói thêm một chút.
“Căn cứ Hoài Long không có ai tổ chức đi cứu viện sao?” Thẩm Chi Hủ bình tĩnh hỏi.
Lý Văn Bân cười khổ nói:
“Các thủ lĩnh của căn cứ Hoài Long rất quý trọng mạng sống của mình, nếu lợi ích không đủ thì làm sao bọn họ dám đi khiêu khích những động vật và thực vật biến dị còn mạnh hơn cả zombie đó chứ?”
“Vậy hai người...” Thẩm Chi Hủ nghiền ngẫm nhìn bọn họ.
Nếu ngay cả các thủ lĩnh căn cứ Hoài Long cũng không dám đi vậy tại sao bọn Lý Văn Bân lại muốn đi thành phố Hồng Diễn chứ?
Lý Văn Bân chợt cảm thấy ngượng ngùng, thanh âm nhỏ đi một chút:
“Bởi vì người giao nhiệm vụ chỉ yêu cầu chúng tôi hộ tống đối phương đến thành phố Hồng Diễn thôi, không có yêu cầu chúng tôi đi vào thành phố Hồng Diễn.”
Vậy cho nên Lý Văn Bân mới dám nhận nhiệm vụ này…
Thẩm Chi Húc đã hiểu ý, nhìn hai mẹ con hổ trắng đang quan sát bên cạnh hỏi:
“Ngao Ngao, hai người có muốn đi không?”
Anh dừng lại một chút rồi quay sang hỏi Lý Văn Bân:
“Các anh ước chừng xem khoảng bao lâu mới đến được thành phố?”
“Trước tận thế, nếu lái xe từ căn cứ Hoài Long đến thành phố Hồng Diễn mất hơn hai mươi giờ. Còn khi tận thế bùng nổ, cân nhắc các loại nhân tố nguy hiểm khác thì chuyến này tới tới lui lui ít nhất cũng phải hơn một tháng.” Thẩm Chi Hủ ậm ừ, tỏ ý rằng anh đã hiểu, rồi nhìn hai mẹ con.
Kiều Nghệ không đáp lại Người đẹp ốm yếu ngay mà cúi đầu nhìn hổ mẹ.
“Grừ grừ...” Mẹ có muốn đi không? Nếu mẹ muốn thì chúng ta sẽ đi.
Thực ra hổ mẹ đã có hứng thú với những thứ này từ lâu, từ khi sinh ra cho đến lớn, nó đều ở trong công viên động vật hoang dã, sau khi tận thế bùng nổ thì nó mới có cơ hội rời đi.
Ngoài ra, mấy ngày nay nó còn ở cùng hổ con và các thú hai chân, liên tục đi bộ rồi dừng lại khiến nó cảm thấy rất vui và muốn được nhìn ngắm những nơi xa hơn nữa.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận