Chị Đây Xuyên Thành Hổ Con Nuôi Boss Phản Diện

Chương 471

Chương 471
Nhan Dục Chương sững sờ một chút: “Cũng có lý.”
Cậu ta quen biết Thẩm Chi Hủ đã lâu nhưng chưa từng thấy ai dám bén mảng đến gần anh ngoại trừ bạn nhỏ Kiều Nghệ cute phô mai que ra.
Cậu ta sờ sờ cổ mình: “Mà quan tâm nhiều như vậy làm gì, chúng ta cứ ngồi xem kịch vui là được rồi.”
Cố Hựu Kỳ và người phụ nữ đeo kính sửng sốt rồi cùng gật đầu đồng ý.
Quay về bên này, Thạch Ngọc Cầm chờ mãi mà không thấy Thẩm Chi Hủ trả lời thì sắp không giữ nổi nụ cười trên mặt, cô ta hít sâu một hơi rồi lại cố nặn ra một nụ cười, sau đó lấy một viên tinh hạch cấp 5 từ trong không gian ra: “Anh Thẩm, không biết những gì anh nói tối qua có còn tính hay không.”
Cô ta dừng lại: “Một câu hỏi đổi một tinh hạch cấp 5.”
Lông mày Thẩm Chi Hủ nhướng lên, khóe mắt liếc mắt nhìn hổ trắng nhỏ vừa hay cũng đang nhìn qua, bọn họ đều thấy rõ cảm xúc trong ánh mắt của nhau.
Anh ngẩng đầu lên, đối diện với nụ cười gượng của Thạch Ngọc Cầm rồi nhẹ nhàng nhìn thoáng qua tinh hạch cấp 5 trong tay cô ta.
"Tính chứ."
Thạch Ngọc Cầm thở phào nhẹ nhõm, tự động lấy một chiếc ghế nhỏ từ trong không gian ra rồi ngồi đối diện với Thẩm Chi Hủ, đưa tinh hạch cấp 5 cho anh.
Thẩm Chi Hủ không nhận mà chính Kiều Nghệ đã duỗi bàn tay nhỏ bé ra lấy tinh hạch đi.
Thạch Ngọc Cầm sững sờ một lát rồi liếc nhìn Thẩm Chi Hủ, thấy anh không có phản ứng gì thì trong lòng hiểu được Kiều Nghệ rất quan trọng đối với anh.
"Có phải ngoài khả năng chứa đựng vật tư ra, dị năng không gian còn có thể có tính công kích không?” Đây là câu hỏi mà Thạch Ngọc Cầm muốn hỏi đã lâu từ sau khi nhìn thấy Thẩm Chi Hủ sử dụng dị năng không gian của mình.
"Đúng vậy."
Hai mắt Thạch Ngọc Cầm sáng lên: “Vậy phải làm thế nào mới có được tính công kích?”
“Đây là câu hỏi thứ hai rồi.”
Thạch Ngọc Cầm: "..."
Cô ta nghiến răng nghiến lợi, lại lấy ra một viên tinh hạch cấp 5.
Kiều Nghệ sung sướng nhận lấy viên tinh hạch cấp 5 thứ hai, đột nhiên cảm thấy Thạch Ngọc Cầm chính là một tên ngốc tự dưng biếu không tinh hạch cho bọn họ.
Dù cô biết nghĩ như vậy là rất xấu tính nhưng vẫn không nhịn được.
“Tôi phải làm thế nào mới có được tính công kích?”
Thẩm Chi Hủ mím môi: “Luyện tập.”
Trái tim của Thạch Ngọc Cầm bắt đầu rỉ máu.
Vậy là tinh hạch cấp 5 mà cô ta dày công có được chỉ đổi được một chữ thôi sao?
Cô ta hít một hơi thật sâu để bình tĩnh lại rồi tiếp tục lấy viên tinh hạch thứ ba ra.
"Luyện tập như thế nào?"
"Kiểm soát dị năng không gian, huấn luyện nó, chinh phục nó, khiến nó phải thuần phục và nghe lời cô."
Thạch Ngọc Cầm cuối cùng cũng có được thứ cô ta muốn biết, suýt chút nữa đã khóc thét lên vì sung sướng, nhưng câu trả lời đơn giản kia vẫn khiến cô ta phải cau mày.
Cô ta có thể cho mọi thứ vào không gian sau đó lại lấy chúng ra khỏi không gian tùy ý, như vậy có được tính là kiểm soát rồi không?
Thẩm Chi Hủ liếc nhìn cô ta, như thể anh đã hiểu ra gì đó từ vẻ trầm tư cau mày mà cười nhạo một tiếng: “Vứt bỏ suy nghĩ ngu ngốc trong đầu cô đi, dị năng không gian không dễ kiểm soát như cô nghĩ đâu.”
Nếu đúng như vậy thì sao kiếp trước anh có thể suýt mất mạng khi cố gắng khống chế dị năng không gian cho được?
Thạch Ngọc Cầm giật mình sửng sốt sau đó chợt hô hấp dồn dập: “Anh có biết phải làm gì không?”

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận