Chị Đây Xuyên Thành Hổ Con Nuôi Boss Phản Diện

Chương 689

Chương 689
Hổ mẹ vốn đang phơi nắng trên cửa, nhìn thấy nhóc con như vậy thì không khỏi lộ ra vẻ mặt không nói nên lời.
Cây non mini đang trong hình dáng cây non, nó nghiêng đầu nhìn hổ trắng nhỏ đang không hề biết mình bị một hổ một cây quan sát, nó dùng cành gãi gãi thân thể của mình.
[Hổ trắng lớn, bà biết hổ trắng nhỏ bị sao không?]
Hôm nay hổ trắng nhỏ dậy rất sớm, nhưng cô không rời giường rửa mặt mà lại nằm ở trên giường, thỉnh thoảng lăn lộn trên giường mấy lần, còn sờ lên miệng của mình rồi cười hí hí, cực kỳ giống "trúng tà” mà nó học được từ chỗ con người.
Đây là đang trúng tà sao? Thật là đáng sợ quá đi.
Cây non mini không nhịn được dùng cành quấn lấy bản thân đang bất lực.
Hổ mẹ: "..."
Hổ mẹ không còn gì để nói, nó ngẫm nghĩ rồi nhảy xuống khỏi cửa sổ, sau đó nhảy lên giường một cách dễ dàng.
Kiều Nghệ cảm giác bên cạnh lún xuống, cô hơi sửng sốt khi thấy hổ mẹ nhảy lên, đôi mắt màu lam nhạt đang nhìn mình.
Ôi, có vẻ như cô đã quên hết mọi thứ, quên mất trong phòng không chỉ có một mình mình.
"Rống?" Bé con, con sao vậy?
Kiều Nghệ có hơi chột dạ khi nhìn ra sự thắc mắc của hổ mẹ.
Dù sao cũng không thể nói cho hổ mẹ biết là tối hôm qua cô và Người đẹp ốm yếu đã hôn nhau được. Hôm nay, cô cảm thấy ngọt ngào khi thức dậy và nghĩ lại, sau đó không khống chế được bản thân mà cười ngây ngô ư?
Không được, không được, tuyệt đối không thể để người khác biết được!
Nếu để cho người khác biết, cô biết để mặt vào đâu!
"Ma ma, con không sao." Kiều Nghệ chớp chớp mắt, nghiêng đầu ra vẻ vô tội.
Hổ mẹ không tin, yên lặng nhìn nhóc con rất lâu.
Kiều Nghệ cảm giác ánh mắt của hổ mẹ như là tia X, sắp nhìn thấu mình.
Đúng lúc cô sắp không chịu được thì hổ mẹ vươn vuốt hổ gần to hơn gương mặt của cô ra, cẩn thận đụng đụng vào môi của cô.
Kiều Nghệ bỗng dưng cứng đờ ở trên giường.
Ma, ma ma có phải là phát hiện được gì rồi không?
Hổ mẹ chỉ nhẹ nhàng đụng đụng, sau đó thu hồi móng vuốt. Nó hiểu rằng hình dáng hổ rất khó giao tiếp được với nhóc con, cho nên rúc mình vào trong chăn của Kiều Nghệ. Tâm tư vừa động, một mỹ nhân xinh đẹp động lòng người lập tức xuất hiện ở trước mặt Kiều Nghệ.
"Ma ma..."
Kiều Nghệ bị nhan sắc xinh đẹp của hổ mẹ làm cho choáng váng, đờ đẫn trong chốc lát.
"Bé con, miệng của con sao vậy?" Hổ mẹ duỗi ngón tay trắng ngần của mình ra, nhẹ nhàng sờ lên cánh môi đỏ của cô.
Cơ thể Kiều Nghệ run lên, hơi ngửa đầu né tránh sự đụng chạm của hổ mẹ.
"Ma ma, con không sao đâu."
Hổ mẹ không tin, nó nghi ngờ quan sát cô một lát, cầm lấy áo ngủ của mình ở bên cạnh rồi ở trong chăn mặc vào.
"Không sao mà cứ sờ làm gì?"
Kiều Nghệ ngượng ngùng cười một tiếng: "Con chỉ muốn sờ thôi mà..."
Cô sợ hổ mẹ lại hỏi thêm nữa nên nũng nịu tựa vào trong ngực và cọ đầu vào hõm vai của nó.
Hổ mẹ cảm thấy hõm vai có hơi ngứa, cố chịu đựng không đẩy đầu của nhóc con ra.
"Ma ma, mẹ có từng nghĩ sẽ tìm bạn đời không?"
Kiều Nghệ hơi do dự, cuối cùng vẫn hỏi vấn đề này.
Hổ mẹ hơi lưỡng lự: "Sao lại hỏi chuyện này?"
"À, bây giờ là tận thế, đồng loại sống sót còn rất ít, đến lúc ma ma tới kỳ động dục thì phải làm sao?"
Hổ mẹ sửng sốt, nó chưa từng nghĩ đến vấn đề này.
Nó do dự một lát rồi nói: "Biến thành con người cũng sẽ có kỳ động dục sao?"
Đây là thắc mắc của Kiều Nghệ, cô gãi gãi đầu: "Con cũng không biết nữa."
"Vậy đến lúc đó rồi nói sau." Hổ mẹ cũng không lo lắng về vấn đề này.
"Vâng ạ." Kiều Nghệ ngoan ngoãn gật đầu, cô ngẫm nghĩ rồi lại không nhịn được hỏi: "Ma ma, mẹ cảm thấy con người thế nào?"
"Thì như thế thôi."   
"Vậy đã bao giờ ma ma cân nhắc tìm bạn đời là con người không?"
Cô vừa nói xong thì hổ mẹ nhíu chặt lông mày.
"Không thể nào."
Kiều Nghệ chưa kịp hỏi vì sao thì đã nghe hổ mẹ dùng giọng điệu không thể ghét bỏ hơn nói: "Thú hai chân quá xấu, không có lông, mẹ từ chối."

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận