Thập niên 70: Xuyên Thành Nữ Xứng Niên Đại Văn Vùng Biên Giới

Chương 125. Chương 125

Nếu ai đó cảm thấy tò mò, họ cũng có thể vòng qua xem.
Dung Hiểu Hiểu không sợ bị nhìn.
Cối đá vốn để mài vỏ ốc, cô cũng sẽ chia thịt ốc ruộng ra thêm vào, về phần thêm bao nhiêu người khác làm sao biết được.
La Hạ cùng Tiêu Cảng cùng nhau xuất lực, bê cối đá ra phía sau lều.
Sau khi xác định đặt xong, La Kiến Lâm mới nói tiếp: "Chuyện trước đó cô đề nghị, tôi và hai người bí thư La đã thương lượng, cứ theo ý cô mà làm, bốn đứa nhỏ mỗi người một giờ 1,5 công điểm, cô có gợi ý gì cho ứng viên không?”
"Tôi không có ý kiến, toàn bộ đều xem đại đội an bài."
La Kiến Lâm có chút kinh ngạc.
Sở dĩ hắn nói những lời này kỳ thật chính là muốn giao quyền lựa chọn cho thanh niên tri thức Dung, khi cô đưa ra đề nghị này, hắn thật sự cho rằng xuất phát chủ yếu của thanh niên tri thức Dung là vì Sửu Ngưu.
Dù sao cuộc sống của bà Dung và Sửu Ngưu quả thật rất khó khăn.
Nếu có thể trợ cấp một chút thì tận lực trợ cấp một chút, 1,5 công điểm không nhiều lắm, nhưng đối với một đứa trẻ mà nói hoàn toàn đủ.
Dù sao thanh niên tri thức Dung từng giúp đại đội rất nhiều, ngắn ngủi hơn một tháng, cũng đã thay bọn họ giải quyết rất nhiều chuyện.
Cái khác không nói, chỉ nói đợt kéo lưới ngày hôm qua.
Tối qua nhà ai mà không ăn thịt cá ngon.
Vì thế, người trong đại đội ai mà không vui vẻ.
Cho nên đại đội thừa nhận tình cảm của thanh niên tri thức Dung, muốn giao danh ngạch bốn đứa nhỏ này cho thanh niên tri thức Dung lựa chọn.
Cho dù cô chọn Sửu Ngưu, hay những đứa trẻ cô gần gũi, ông và đại đội cũng không có bất kỳ ý kiến gì.
Nhưng ai biết được chính là, thanh niên tri thức Dung không thèm nghĩ đã cự tuyệt, La Kiến Lâm nhịn không được một lần nữa xác nhận: "Thật sự không cần sao, kỳ thật Sửu Ngưu cũng rất thích hợp.”
"Thật sự không cần." Dung Hiểu Hiểu lại một lần nữa lắc đầu: "Đại đội trưởng không cần cho Sửu Ngưu vào danh sách lựa chọn.”
Kỳ thật đại đội trưởng nói những lời này chẳng lẽ cô không rõ.
Cô rất rõ ràng.
Cô không cần để loại chuyện nhỏ này làm mình trở thành người dùng người không khách quan.
Hơn nữa Sửu Ngưu cả ngày cũng không nhàn rỗi, ban ngày cắt cỏ heo, thời gian khác đi khắp nơi nhặt củi, trong khoảng thời gian này còn phải cùng cô phơi cá khô.
Quả thực chính là một người bận rộn.
Đối với 1,5 công điểm cũng không cần thiết phải như vậy.
Hơn nữa, đi theo người cô như cô lăn lộn, chẳng lẽ còn có thể thiếu chỗ tốt cho Sửu Ngưu.
"Được, tôi hiểu rồi." La Kiến Lâm gật gật đầu, nhìn vẻ mặt thanh niên tri thức Dung không có chút biến hóa nào, lộ ra một tia khâm phục.
Một đồng chí như vậy xứng đáng để mình học hỏi.
Dung Hiểu Hiểu bên này không tuyển người, thế nhưng chuyện này đến buổi trưa đã truyền khắp đại đội.
1,5 công điểm nhìn không nhiều lắm, nhưng chỉ cần một đứa nhỏ mỗi ngày dành ra một tiếng là có thể có được, đây đối với những người khác trong đại đội mà nói cũng là một chuyện đặc biệt tốt.
Một số người vội vã đi tìm ba người đứng đầu của đại đội để tìm hiểu tình hình.
Cũng có một số bà thím chạy tới chuồng heo, vây quanh thanh niên tri thức Dung hỏi thăm tin tức.
Người xung quanh ríu rít, Dung Hiểu Hiểu một chút cũng không cảm thấy ầm ĩ, thậm chí còn rất hoan nghênh.
Cô chia từng năm từng nắm ốc ruộng thu được ra ngoài, còn nhét cho các bà một cây tăm xỉa răng: "Mọi người khều giúp tôi thịt ốc ra, vỏ ốc và thịt ốc này không thể cùng mài thành bột, còn phải phân ra.”
Bà Chu nghe xong thì líu lưỡi: "Nuôi heo phiền phức như vậy."
"Bà muốn nó béo lên, có thể không phiền phức sao?" Một bà thím khác đoạt lời.
Rắc rối mới tốt, hận không thể rắc rối thêm một chút.
Đột nhiên gia tăng bốn người làm công nhỏ, chẳng may rơi vào nhà bọn họ vậy không phải là chuyện tốt sao?
Cho dù lần này không được, nói không chừng còn có lần sau.
Cho dù lần sau vẫn không có phần của nhà mình, lúc heo béo lên cuối năm giết heo nhà mình cũng có thể thêm một ít thịt.
Chuồng heo bên này có thể gia tăng tiểu công nhân, vậy khẳng định là heo thật sự có thể tăng cân, bằng không đại đội trưởng không thấy có hiệu quả còn tăng thêm công điểm sao.
"Thanh niên tri thức Dung à, hai người chúng ta có giao tình sâu đậm nhất, cô vừa mới tới đại đội tôi đã cùng cô nhổ cỏ." Bà Chu lôi kéo quan hệ: "Cô xem có muốn cháu trai nhà tôi tới làm bạn với cô hay không?"
"Phi, bà không biết xấu hổ mà nói vậy." Tiền Xuân Phượng trực tiếp ngắt lời bà ta: "Lúc đó bà bắt nạt thanh niên tri thức Dung mới tới, tính toán lười biếng.”
Nghe được điều này, bà Chu không vui: "Tôi lười biếng ở đâu, cả buổi sáng thanh niên tri thức Dung chỉ nói chuyện với tiểu đội trưởng, cả mảnh đất đều do một mình tôi làm xong, mấy ngày đó các người đều xuống công, tôi còn đang nhổ cỏ trên đất.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận