Thập niên 70: Xuyên Thành Nữ Xứng Niên Đại Văn Vùng Biên Giới

Chương 98. Chương 98

Chương 98
"Đại đội bọn chị." Ngô Bình Tuệ đầu tiên là nhìn bốn phía, sau đó nói: "Đại đội bọn chị thật đúng là không giống bên này, núi nhiều thì nhiều, cũng nghe những xã viên kia nói qua, bọn họ bên kia kỳ thật sản xuất được rất nhiều lương thực, chỉ cần chịu làm, sẽ không có người đói bụng.”
Nếu nói đến, cô ấy được phân đến đại đội không tệ.
Không giống như những nơi khác, ngay cả khi người đó muốn làm việc nhiều hơn để kiếm thực phẩm cũng không có cơ hội.
Đương nhiên, đối với người tính tình vừa lười biếng lại không thể làm, thì chính là một loại tra tấn.
"Đại đội kỳ thật rất thiếu người, hận không thể nhận thêm nhiều thanh niên tri thức hơn để làm việc, cũng bởi vì thiếu người, đại đội quản lý thanh niên tri thức đặc biệt nghiêm khắc.”
Nói như thế nào đây.
Ở bên bọn họ muốn ăn nhiều cơm, muốn ấm áp trải qua một mùa đông, vậy thì hãy làm việc thật tốt.
Sau khi thu hoạch sẽ được phân không ít lương thực, đại đội cũng sẽ không vụng trộm rút đi chút nào.
Nhưng nếu người đó không làm việc chăm chỉ
Sắc mặt Ngô Bình Tuệ trở nên có chút kỳ quái, cô ấy nhỏ giọng nói: "Đại đội trưởng bọn chị là người có năng lực, mấy năm nay được chia tới mười tám thanh niên tri thức, ngoại trừ mấy người bọn chị mới tới, mặc kệ là đồng chí nam hay đồng chí nữ, đều làm việc rất tốt.”
Lúc đầu không phải như vậy.
Tất cả đều do đại đội trưởng lãnh đạo, làm cho đám thanh niên tri thức vốn chưa từng làm công việc nông nghiệp gì, đã triệt để trở thành những người làm việc nhà nông có tay nghề.
Không thể không nói có chút thủ đoạn.
"Sản xuất được rất nhiều lương thực nha." Dung Hiểu Hiểu có chút trầm tư.
Ngô Bình Tuệ lúc này lại bắt đầu đánh giá chuồng heo, nói: "Ba mẹ đúng là tính toán lâu dài, bây giờ em coi như là người nửa đại đội, người trong đại đội đối với em ít nhiều cũng có thể chiếu cố hơn một chút.”
Trong suy nghĩ của cô ấy, nuôi heo dễ dàng như vậy chắc rất nhiều người tranh giành, có thể rơi xuống đầu một thanh niên tri thức mới, khẳng định là có nguyên nhân.
Mà nguyên nhân này, rất có thể chính là vì baba họ Dung.
"Không phải." Dung Hiểu Hiểu trực tiếp phủ định: "Trước khi em được nuôi heo, em còn chưa cùng cô hai nhận thân.”
Ngô Bình Tuệ rất kinh ngạc: "Vậy làm sao em cướp được công việc tốt như vậy?"
Dung Hiểu Hiểu cười híp mắt: "Đây là một câu chuyện rất thú vị, em chậm rãi nói cho chị biết."
Cùng lúc đó, ba người La Kiến Lâm đang thương lượng chuyện đánh bắt cá.
"Loại dây này rất tốt, dùng mười mấy năm cũng sẽ không hỏng." Kế toán Viên dùng ngón tay nhẹ nhàng sờ, rõ ràng không phải vật dễ hỏng, hắn lại không dám mạnh tay.
Dù sao, hắn quá hiểu được tầm quan trọng của thứ này: "Thanh niên tri thức Dung vừa quyết đoán cũng có năng lực, các người có biết giá của dây cước này ở cung tiêu xã không? Năm trước tôi đã đi hỏi qua, một cân sợ là hơn hai mươi đồng trở lên, còn chưa tính vé công nghiệp.”
"Đắt như vậy." Bí thư La hít sâu một hơi, ngay cả tẩu thuốc trong tay cũng quên hút.
Hai mươi đồng là khái niệm gì.
Gia đình bọn họ vất vả một năm, cuối cùng ngoại trừ lương thực cũng không chắc có thể lấy được hai mươi đồng tiền mặt.
"Năm trước chính là cái giá này." Kế toán Viên nói: "Lúc ấy xã viên sốt cao đã tốn hơn ba đồng tiền thuốc men, tôi nghĩ thay vì sau này còn phải tốn tiền này, chi bằng tiết kiệm tiền mua một cái lưới, tôi đã đặc biệt chạy đến cung tiêu xã hỏi.”
Sau khi hỏi qua thì không thể mua được, tất nhiên là giá quá đắt.
Trong thực tế, nếu mỗi gia đình ra một chút tiền cũng không phải là không thể mua được một mạng lưới
Nhưng đối với các gia đình nông dân, nếu có thể xuống sông để bắt cá, tại sao phải trả tiền cho lưới
Không ai dám chắc chắn, lưới đánh cá mua được có thể bắt được nhiều cá hơn.
Kế toán Viên lại gõ một cái lên mặt bàn: "Còn nữa, hiện tại cung tiêu xã trên trấn cũng không có dây cước này mà mua, thanh niên tri thức Dung không thể đến thành phố lớn, vậy cô ấy chắc chắn quen người khác ở trên trấn.”
Nói xong, không khỏi cảm thán: "Nữ đồng chí này nha, thật lợi hại, mới đến bên này đã tạo quan hệ được với một ít người.”
"Thật đúng là đừng nói, mấy thanh niên tri thức lần này tới, mỗi người đều có chút lai lịch." Bí thư La đồng ý.
Những hồ sơ của các thanh niên tri thức họ đều đã xem qua.
Thậm chí có vài người còn đặc biệt chào hỏi, cũng không phải để bọn họ cố ý chiếu cố, cho những người này làm công việc thoải mái hơn một chút, mà là nên làm như thế nào thì làm như thế đó, chỉ cần người còn sống là được.
Ngược lại không giống như đang lo lắng con cháu mình bị mệt mỏi.
Mà là hận không thể để hắn chịu chút mệt mỏi.
Nghĩ tới đây, bí thư La không khỏi bật cười nói: "Nhưng vận khí của người này thật đúng là không thể nói chơi, các nhìn xem trong sáu thanh niên tri thức tới lần này, người may mắn nhất là ai?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận