Thập niên 70: Xuyên Thành Nữ Xứng Niên Đại Văn Vùng Biên Giới

Chương 200. Chương 200

Vừa đánh vừa hô to: "Mượn giống cái con mẹ bà, còn nói lão tử không sinh được, lão tử đánh chết bà!"
Hán tử cũng đặc biệt nghẹn lửa.
Không ai muốn nghe những lời như vậy.
Vốn vợ thật vất vả mới mang thai, đúng lúc cao hứng, bà Triệu kia lại bịa chuyện, hại vợ đêm đêm khóc lóc kể lể, cha mẹ trong nhà cho dù tin tưởng con dâu không phải người như vậy, nhưng người ngoài không tin ah, khiến cho cả nhà bọn họ luôn trong trạng thái ngột ngạt.
"Ôi đau quá, đừng đánh, Vương Vũ Vương Vũ cái đồ con rùa nhà mày, còn không nhanh chóng tới cứu mẹ mày." Triệu Hồng bị đánh không hề có lực chống đỡ, bà ta đau đến nỗi vừa chạy vừa nhảy.
Về phần con trai con rùa trong miệng bà ta, từ lúc cảm thấy không thích hợp thì đã lặng lẽ chuồn mất.
Về phần mẹ ruột hắn có thể bị đánh hay không, không liên quan gì đến hắn, đừng tìm hắn là được.
"Được rồi." Hoàng Bản Đồng đưa tay ngăn lại một chút.
Hắn luôn ở xung quanh, trước khi người đàn ông kia nhảy ra hắn vốn có thể trực tiếp ngăn cản, hết lần này tới lần khác lại chờ Triệu Hồng bị đánh vài cái mới mở miệng.
Hắn lúc này cũng tức giận đến mặt đỏ bừng.
Hận không thể thu thập bà già ngu xuẩn Triệu Hồng này, lời nói còn có thể bịa đặt thành như vậy, may mà không nháo ra chuyện lớn gì, bằng không ai cũng đừng nghĩ dễ chịu.
Người này thật sự nên thu thập thật tốt một chút.
"Được cái gì mà được, bà ta nên bị dạy dỗ thật tốt." Người xung quanh không muốn dễ dàng bỏ qua.
“Đúng vậy, dựa vào cái gì mà dễ dàng buông tha bà ta như vậy.”
"Bắt bà ta bồi thường công điểm, Phòng Cao Dương có thể bồi thường cho bà ta, bà ta cũng nên bồi thường cho chúng tôi."
“Không được.” Triệu Hồng không để ý đến đau đớn, chói tai hô to: "Tôi không bồi thường công điểm, tôi chỉ tùy tiện nói vài câu thì làm sao, tôi nói là chuyện của tôi, các người không tin là được.”
"Bà còn cho là mình có lý." Người đàn ông tức giận, lại một cước đạp tới.
Triệu Hồng bị đá cho ngã sấp mặt, răng cửa cũng bị đập xuống rớt mất một nửa, miệng đầy máu chảy đầm đìa nhìn cực kỳ đáng sợ, nhưng hết lần này tới lần khác không có ai đau lòng cho bà ta.
Người bị Triệu Hồng bịa đặt tức giận muốn chết.
Người không bị bà ta bịa đặt cũng sợ nhà mình sẽ trở thành mục tiêu tiếp theo.
Lời từ trong miệng Triệu Hồng nói ra, truyền đến truyền đi nói không chừng sẽ có người thật sự coi là thật, đến lúc đó cái gì cũng không rửa sạch được.
Dung Hiểu Hiểu đã sớm câm miệng không nói.
Chuyện kế tiếp không cần cô tham dự, cũng không cần cô tiếp tục chắp lửa, đại đội Nam Vọng có rất nhiều người sẽ không bỏ qua cho bà ta, về phần đại đội trưởng lần này có thể xử phạt nặng hay không, vậy cũng không tới phiên hắn làm chủ.
Làm cho mọi người khó chịu, làm sao có thể dễ dàng bình ổn như vậy.
Triệu Hồng dù không vui, nhưng cuối cùng nên xử phạt vẫn phải xử phạt.
Đôi vợ chồng người đàn ông bị vu khống, Triệu Hồng bồi thường ba mươi công điểm.
Những người khác không cao như vậy, có người mười, có người năm sáu, còn có một số được bồi thường một hai công điểm cho có.
Những người này tuy rằng ít, nhưng không chịu nổi nhiều người ah.
Toàn bộ tính ra, đừng nói bà ta mà chính người một nhà bọn họ kiếm được công điểm cũng đã bị bồi thường hết.
Vở kịch rất náo nhiệt.
Đại đội trưởng xử phạt xong, Triệu Hồng lập tức vừa nháo vừa khóc, thậm chí trực tiếp ra tay lưu lại mấy dấu móng vuốt trên mặt đại đội trưởng.
Ngay sau đó người nhà Triệu Hồng nghe được tin tức, cho dù không muốn ra mặt cũng không thể không ra mặt.
Công điểm đại biểu cho mạng của bọn họ, cho dù có sợ bị đánh, vậy cũng phải bảo trụ mệnh căn của một nhà ah.
"Đại đội trưởng, cầu xin các anh, tôi cam đoan lão bà tử lần sau tuyệt đối không dám nói lung tung, ngài hãy tha cho bà ta lần này đi."
“Không có công điểm, một nhà già trẻ chúng tôi ăn cái gì uống cái gì đây!”
"Đại đội trưởng, tôi quỳ xuống cầu xin ngài, ngài đừng phạt công điểm của chúng tôi."
Cả nhà vừa cầu xin vừa khóc, nhìn muốn đáng thương bao nhiêu sẽ đáng thương bấy nhiêu.
Hoàng Bản Đồng trực tiếp hất tay ông Vương ra, giận dữ quát: "Ban đầu tôi nói với ông như thế nào, nói ông quản lý bà vợ nhà mình thật tốt, ông mỗi lần đều không coi trọng lời tôi, có phải nhất định phải gây ra mạng người ông mới để ở trong lòng đúng không?"
"Tôi…"
"Đừng nói nữa." Hoàng Bản Đồng trực tiếp cắt ngang lời ông ta: "Lần này nếu tha cho bà ta, cũng không biết lần sau bà ta còn bịa đặt hại người như thế nào, nếu thật sự gây ra tai nạn gì, cả nhà các người cũng không thoát khỏi liên quan, chi bằng bây giờ làm cho bà ta sợ một chút, trước khi nói chuyện cũng phải dùng đầu óc.”
Nói xong, hắn hừ lạnh một tiếng: "Hai năm trước đại đội thu hoạch tốt, lương thực cùng tiền được phân sẽ không để một nhà già trẻ các người chết đói, lão Vương, nếu ông không quản tốt bà vợ nhà mình, vậy một nhà già trẻ nhà ông chờ chết đói đi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận