Thập niên 70: Xuyên Thành Nữ Xứng Niên Đại Văn Vùng Biên Giới

Chương 214. Chương 214

Từ mấy điểm đều có thể phát hiện, Chu Hồng Bân rất hứng thú với khu vực phía sau núi.
Dung Hiểu Hiểu lại có thể xác định thân phận người này ít nhiều có chút vấn đề, một trong những nguyên nhân hắn đến đại đội Hồng Sơn, rất có thể chính là vì thứ gì đó ở sau núi.
Có rất nhiều thứ ở đằng kia
Núi nhiều, nhìn qua tất cả đều là sườn núi.
Muốn giấu cái gì cũng không giấu được, trừ phi là giấu dưới đất.
Nhưng mảnh đất rộng như vậy, không cách nào xác nhận vị trí thì biết tìm như thế nào
Dung Hiểu Hiểu mặc niệm cho đồng chí Chu này, sợ là ở chỗ này hơn mười hai mươi năm cũng không có cách nào đào hết được khu sườn núi phía sau.
"Thanh niên tri thức Dung, sao cô lại trở về rồi, hiếm khi được ra ngoài sao không đi chơi lâu hơn một chút."
"Đúng vậy, đại đội trưởng chúng ta rất ít khi mở thư giới thiệu, muốn hắn mở thêm một hai ngày cũng phải hao hết miệng lưỡi."
“Thanh niên tri thức Dung ngồi xuống đi, nơi này còn có đậu tằm, cô có muốn ăn không.”
So với Tiêu Cảng, đãi ngộ của Dung Hiểu Hiểu kém hơn không ít.
Nhưng kém hơn nữa cũng là được người vây quanh, còn đặc biệt nhường vị trí.
Dung Hiểu Hiểu cũng không khách khí, sau khi ngồi xuống vừa cởi túi vải ra một bên vừa hỏi: "Mã bà bà, bà nói tiếp đi, đụng phải bọn họ ở phía sau núi đang làm gì vậy?"
Mã bà bà uống một ngụm nước, tiếp tục nói: "Cũng không rõ bọn họ làm gì, ngay tại hang núi phía nam, ba người đứng gần nhau, trên tay cũng không cầm cái gì, bà chỉ tiện miệng hỏi một câu, cũng không quan tâm lắm mà rời đi.”
Nói xong bà còn rất tiếc nuối, sớm biết vậy nên hỏi thêm một chút: "Quả phụ Trần mập mờ với em trai Cát Quế, chẳng lẽ thanh niên tri thức Chu cũng vậy."
"Ai da, không nghĩ tới hắn lại là người như vậy, quả phụ Trần tính ra còn lớn hơn hắn không ít."
"Lớn thì làm sao, thanh niên tri thức Chu cũng đã đến tuổi kết hôn, chỉ toàn ngủ cạnh đàn ông, đàn ông không xuống tay được, cũng chỉ có thể xuống tay với quả phụ."
Tiêu Cảng ở một bên vừa nghe vậy đã nhịn không được run rẩy một cái.
Vừa nghĩ đến người cùng chăn thèm muốn phụ nữ đến ngủ không được, nói không chừng còn làm một ít chuyện gì đó, hắn lập tức cảm thấy da đầu tê dại, một tay nắm lấy tay Mã bà bà: “Bà bà, bà mau tìm cho cháu một chỗ, cháu muốn chuyển nhà."
Hắn không thể ngủ với đám người đàn ông thối này nữa.
"Tìm chỗ a?" Mã bà bà dừng một chút: “Muốn tìm một chỗ ở rất dễ dàng, nhưng bà bà không lừa cháu, cháu muốn tìm một nơi ở tốt và như ý, chuyện này thật sự rất khó.”
Mặc kệ là tìm đến phòng nhà ai, rốt cuộc đều phải sống trong một sân.
Ngay cả khi hắn có thể sống trong cùng một ngôi nhà, bếp và nhà vệ sinh sẽ phải sử dụng chung.
Nhà nào cũng nhiều người như vậy, có người tính tình tốt, có người tính tình không tốt, ở đâu cũng có thể nảy sinh mâu thuẫn.
Mã bà bà thật sự coi thanh niên tri thức Tiêu là người của mình, sợ hắn ở chỗ những người khác chịu thiệt.
Dung Hiểu Hiểu tùy ý ra chủ ý: “Nếu không tự mình xây một gian phòng nhỏ đi.”
Nếu như không phải có cô hai, nếu trong tay cô có tiền nhàn rỗi mà nói, cô cũng sẽ cân nhắc xây một gian phòng nhỏ đơn giản để ở.
Dù sao tính thế nào cũng phải ở chỗ này bảy tám năm, hoàn cảnh sinh hoạt tất nhiên phải làm tốt một chút.
"Xây nhà đắt bao nhiêu."
“Một gian phòng nhỏ cũng tầm mấy chục hơn trăm đi.”
"Nếu có tiền xây cũng được, nhà mình ở mới thuận tiện."
Tiêu Cảng trong nháy mắt quyết định, đã có chút khẩn cấp.
Phải, hắn có thể tự xây nhà.
Từ chỗ ba lấy được một khoản tiền riêng, ông bà nội đau lòng hắn cũng nhét cho hắn một ít tiền, hàng tháng anh cả chị hai còn có thể gửi tiền cho hắn.
Hơn nữa tiền lúc trước cho Bạch Mạn mượn cũng đã lấy lại, còn được chia thêm gần ba trăm.
Hắn không thiếu tiền, vậy tại sao hắn không xây dựng một căn nhà.
"Không!" Tiêu Cảng cự tuyệt đề nghị của Dung Hiểu Hiểu: “Tôi muốn xây một căn nhà, ít nhất ba gian phòng."
Một gian phòng nhỏ, ở thật là nghẹn khuất nha.
Hắn muốn ở một gian để trống một gian.
Dung Hiểu Hiểu nhịn xuống, thật sự là không nhịn được là liếc trắng mắt vị thổ hào này một cái.
Đổi lại là thanh niên tri thức khác, nếu xây nhà nhiều phòng như vậy, dù không đợi được người bên nhà thanh niên tri thức đến xin ở cùng, bên đại đội cũng nhất định sẽ đánh chủ ý với hắn.
Nhưng ai bảo người này là Tiêu Cảng, hắn chính là đoàn sủng của các thím bà bà trong đại đội, ai muốn bắt nạt hắn, không chừng bị mấy thím bà bà này chửi chết.
Ngay lập tức, chủ đề một lần nữa được chuyển đến việc xây dựng một căn nhà.
Tất cả mọi người đều giúp đỡ đưa ra chủ ý, hận không thể tìm cho Tiêu Cảng một vị trí tốt nhất, để xây một căn Tứ Hợp viện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận