Thập niên 70: Xuyên Thành Nữ Xứng Niên Đại Văn Vùng Biên Giới

Chương 58. -

Chương 58
Thứ này ăn một chút sẽ ít hơn một chút, trong nhà cũng không biết khi nào mới gửi tiếp, đương nhiên phải tiết kiệm.
Dung Hiểu Hiểu nói: "Là cô họ.”
Tiêu Cảng không thèm để ý phất phất tay: "Không có gì khác biệt.”
Hắn tiến lại gần: "Nếu như vậy có phải cô cũng có thể tính là một nửa người của đại đội hay không?"
Điều sợ nhất trước khi về nông thôn là gì.
Có rất nhiều điều, nhưng một trong số đó là sợ bị bài ngoại.
Đại đội bọn họ cũng không tính là nghiêm trọng, đại đội La Trang cùng công xã bài ngoại đặc biệt nghiêm trọng, chỗ ở của thanh niên tri thức đại đội bọn họ còn không tốt bằng chuồng heo, phân phối cho thanh niên tri thức loại công việc bẩn nhất mệt mỏi nhất.
Nếu không phải do công xã quản lý, thanh niên tri thức đại đội La Trang thật sự không sống nổi.
So ra, đại đội Hồng Sơn bọn họ tốt hơn rất nhiều.
Nhưng cũng không phải là có thể dễ dàng dung hợp vào.
Nếu ở một thời gian ngắn thì thôi, nhưng ai biết ngày nào tháng nào mới có thể trở về, không dung nhập vào đại đội này, chẳng lẽ mấy năm tới hoặc là mười mấy năm đều phong bế mình ở trong một cái vòng tròn nhỏ
Sớm hay muộn cũng nghẹn chết.
"Coi như là người nửa đại đội đi." Dung Hiểu Hiểu nói.
Sở dĩ chọn xã Lục Thạch là vì đại đội Hồng Sơn của xã Lục Thạch từng là quê hương của Dung Thủy Căn, cũng nghĩ đến việc cô đến đây có thể được người thân và bạn bè trước kia của ba nâng đỡ.
"Thật tốt." Tiêu Cảng hâm mộ.
Dung Hiểu Hiểu: “Đúng rồi, ngày mai tôi phải đi trấn, công việc nơi này sẽ giao cho anh.”
Tiêu Cảng trợn tròn mắt: "Ah, ngày mai chỉ có một mình tôi, tôi không biết cho heo ăn.”
Dung Hiểu Hiểu nói: "Ngày mai Hổ Oa Tử sẽ đưa cỏ heo cho anh, anh tay chân chịu khó một chút thì nấu chin rồi cho chúng ăn, anh muốn lười biếng thì băm nhỏ rồi trực tiếp cho ăn cũng được.”
"Đơn giản như vậy."
Dung Hiểu Hiểu gật đầu: "Đơn giản như vậy, nếu chúng ị thì nhớ dọn dẹp, sau đó cũng không có chuyện gì khác.”
Nói một cách đơn giản, chỉ có hai bước.
Cho ăn và làm sạch, thực sự quá đơn giản.
Đơn giản đến nối Tiêu Cảng có chút bất an: "Chúng ta cho heo ăn như vậy có được không? Đừng đến lúc sắp giết mổ còn rớt cân.”
"Không." Dung Hiểu Hiểu nói: "Việc này còn phải làm một ít chuẩn bị, qua vài ngày nữa anh sẽ biết.”
"Vậy được." Tiêu Cảng gật đầu.
Dù sao hắn cũng hạ quyết tâm, nếu thật sự xảy ra chuyện, trách nhiệm hắn khẳng định không gánh, nhưng hắn có thể bỏ tiền ra.
Tuy nhiên vẫn tò mò nói: "Làm sao cô biết nhiều như vậy?"
Có tò mò, cũng cũng có chút bội phục.
Luôn cảm thấy thanh niên tri thức Dung hiểu biết nhiều hơn bọn họ.
Dung Hiểu Hiểu suy nghĩ một chút: "Có lẽ bởi vì đã đọc đủ loại sách.”
Cô đọc rất nhiều loại sách.
Bất kể là tiểu thuyết cổ đại hay hiện đại hay niên đại, đọc hàng ngàn bộ cũng có mấy trăm bộ điền văn trong nội dung có phương pháp nuôi heo. Cứ thử một phương pháp không được thì thử cái tiếp theo.
Tiêu Cảng khâm phục: "Cô thật lợi hại"
Thì ra đồng bọn nuôi heo của hắn lợi hại như vậy, lúc đọc sách nhất định đứng đầu nha.
Sau khi dặn dò xong, Dung Hiểu Hiểu chào rồi trở về nhà thanh niên tri thức trước.
Có không ít thứ phải thu dọn một chút, may mắn có một cái túi lớn còn chưa mở ra, bằng không khối lượng công việc càng nhiều.
Trên đường trở về, Dung Hiểu Hiểu đang sắp xếp lại.
Vấn đề nhà ở đã được giải quyết.
Công việc nhẹ nhõm cũng đã có được.
Chờ chuyển nhà cùng cô hai ở chung, cô có thể sống những ngày thanh nhàn, còn có thể với tư cách người nửa đại đội đi hết nhà này đến nhà khác nghe một ít bát quái thú vị, góp thêm một ít náo nhiệt.
Sau đó dựa vào không gian, cải thiện bữa ăn và hoàn cảnh sống của mình.
Cơm áo gạo tiền, ăn uống vui chơi đã suy nghĩ chu toàn, quả thực hoàn mỹ.
"Thanh niên tri thức Dung." Bạch Mạn từ một sườn núi đi xuống: "Thật trùng hợp, cô cũng là trở về nhà thanh niên tri thức sao? Chúng ta cùng đi thôi.”
Dung Hiểu Hiểu ngước mắt lên, cười cười với cô ta: "Được nha, vừa rồi cũng không phát hiện cô rời đi từ khi nào, mua được sọt và chiếu trúc cũng không mang đi.”
"Chuyện nhà các cô, một người ngoài như tôi cũng không tiện nhúng tay vào." Bạch Mạn đi tới bên cạnh cô: "Đồ đạc cũng nhiều lắm, chờ ngày mai ta lại đến nhà Dung bà bà lấy.”
Nói xong, nghiêng đầu nhìn thoáng qua người bên cạnh.
Khi nhìn thấy Dung Hiểu Hiểu ở nhà Dung bà bà, cô ta vốn tưởng rằng mục đích của người này có phải cũng là hai bà cháu Dung gia hay không.
Nhưng thế nào cũng không nghĩ tới, cô ta lại chứng kiến một hiện trường nhận thân.
Chuyện này kiếp trước tuyệt đối chưa từng xảy ra.
Nếu thật sự là thân thích đã đi lạc nhiều năm, vì sao kiếp trước bọn họ không nhận ra nhau
Loại không chắc chắn này làm cho cô ta có chút bối rối, cho nên mới tâm hoảng ý loạn rời đi.
Ở xung quanh bình tĩnh thật lâu, lòng nóng nảy mới ổn định lại.
Cô ta không chắc về tình huống của Dung Hiểu Hiểu.
Nhưng chỉ cần mục tiêu của Dung Hiểu Hiểu không phải Dung Chính Chí, cô ta sẽ không đứng đối lập với Dung Hiểu Hiểu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận