Thập niên 70: Xuyên Thành Nữ Xứng Niên Đại Văn Vùng Biên Giới

Chương 381. Chương 381

Có chút cảm giác sợ mạnh hiếp yếu.
Khiến người trong đại đội không ai muốn đến đây làm việc, ban đầu công điểm đã ít rồi, còn phải chịu bực tức trong lòng, ai chịu nổi?
Vì vậy, khi Lâm Tri Dã đề nghị làm công việc này, La Kiến Lâm đồng ý rất nhanh.
Trước đó ông đã quyết định, chỉ cần người này không gây rắc rối trong đại đội, cứ chiều theo anh ta đi.
Bây giờ chỉ là muốn một công việc không ai thèm, tất nhiên sẽ đồng ý ngay mà không cần suy nghĩ.
Và nói: "Cậu cơ thể kém, chỉ cần dẫn đường cho họ là được rồi, nếu ai sai khiến cậu, muốn làm thì làm không muốn thì đừng để ý tới. "
Không chỉ đích danh, nhưng cũng biết ý ông đang ám chỉ ai.
Không thể phủ nhận Chân Lan cũng có chút năng lực.
Đến đại đội không lâu mà đã khiến mọi người cảm thấy cô ta khó chịu.
Có thể làm được đến loại trình độ này, ngoại trừ cô ta thật sự không tìm được người thứ hai.
Ông thậm chí nghĩ, nếu Chân Lan còn quá đáng, nhất định phải phê bình nghiêm khắc một lần, cho dù bố cô ra là cán bộ Chân.
Đừng nói cán bộ Chân đã bị hạ bệ, cho dù không bị hạ bệ ông vẫn sẽ nói!
Tuy nhiên, chuyện không giống như đại đổi trưởng La nghĩ.
Chiều ngày hôm sau, đại đổi trưởng La chắp tay sau lưng đi dạo quanh đại đội để kiểm tra tình hình làm việc của đội viên.
Thời gian này công việc nông nghiệp không nhiều, dù sao cũng sắp sang đông, phần lớn mọi người đi nhặt củi ở phía sau núi để dự trữ mùa đông.
Tuy vậy, vẫn còn một số việc phải làm.
Đặc biệt, do ảnh hưởng của Dung Hiểu Hiểu thời gian gần đây, đại đội nhận được một số công việc nhỏ từ nhà máy rèn.
Những công việc này dễ quản lý nên cuối cùng theo đề xuất của đồng chí Dung đều chuyển thành công điểm, cuối năm sẽ tính toán một lần.
Những công việc thủ công này cũng không thể làm qua loa.
Khi làm xong phải kiểm tra kỹ lưỡng, nếu không sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của đồng chí Dung, dù sao đây cũng là công việc cô tranh thủ về cho đội.
Không chỉ có công việc thủ công từ nhà máy rèn, nhà máy đồ chơi cũng gửi một số việc xuống.
Hai nhà máy ủy quyền, thu nhập của đội viên đại đội Hồng Sơn tăng lên rõ rệt, sự phát triển ngày càng tốt khiến tâm trạng đội trưởng rất vui vẻ.
Đang dạo bước bên đường, muốn cất tiếng huýt sáo.
Đang vui thì thấy phía trước mấy bà già đang chạy nhanh về phía sau núi.
La Kiến Lâm giật mình, vội hỏi: "Mấy bà kia, không làm việc mà đi đâu đấy?"
Nghe vậy, mấy bà đó không những không dừng lại mà còn chạy nhanh hơn.
Sợ bị đại đội trưởng bắt gặp làm trễ việc.
Kết quả vẫn có một bà gầy chân chậm hơn bị bắt, tức giận đập đùi: "Tôi có phải không làm việc đâu, ngày nào mà tôi không giao đủ điểm công?”
“Những chi tiết nào tôi không làm tốt? Không phải như việc nhà nông buộc phải xong trong ngày, tôi chơi ban ngày làm việc ban đêm không được sao?"
Đại đổi trưởng La nghe mà đau đầu.
Không thể phủ nhận lời bà già này cũng có lý.
Làm sớm hay tối muộn cũng là làm, làm xong không phải là xong sao?
Ông xấu hổ hắng giọng: “Tôi có nói gì đâu? Tôi chỉ tò mò tại sao các bà chạy nhanh thế, chẳng lẽ phía sau núi có chuyện gì hay ho sao?"
"Thật sự có chuyện hay ho!"
Thấy mình chắc chắn không kịp nữa, bà thím gầy liền dừng lại nói với ông: "Ông không biết à, cô gái Chân Lan đó thật sự là thần tài, không chịu tự làm việc mà thuê người làm, nghe nói trả hai đồng một ngày, nhiều người tranh nhau đi đấy!"
"Điên rồ!"
La Kiến Lâm tức giận trợn mắt.
Chân Lan này đúng là tự tìm đường chết, cô ta tưởng mọi người đều hiền lành sao.
Ngay cả người đội trưởng là ông còn không dám đảm bảo tất cả người trong đại đội đều tốt bụng, huống hồ xung quanh còn nhiều đại đội khác, chắc chắn sẽ có lưu manh sẵn sàng mạo hiểm vì tiền.
Thật ngu ngốc!
Nghe rõ chuyện, La Kiến Lâm chạy nhanh hơn cả những bà già kia.
Đến chỗ nhóm điều tra ở phía sau núi, thấy đám đông náo nhiệt.
Ông xông thẳng vào giữa đám đông, định tiến về phía trước quát mắng, nhưng khi vừa đưa tay kéo người ở vòng trong ra, nhìn kỹ bóng lưng có vẻ quen thuộc, nhìn thêm vài lần mới nhận ra đó là đồng chí Dung.
Thật kỳ lạ, Dung Hiểu Hiểu cũng quan tâm đến hai đồng sao?
Chắc chắn không thể.
Đại đổi trưởng La dám cá, đồng chí Dung chắc chắn không quan tâm đến hai đồng, cô quan tâm đến sự náo nhiệt, bất cứ nơi nào có cô là nơi đó sẽ có ồn ào!
Ông không kéo người ra, mà xông vào hỏi: "Ở đây có chuyện gì vậy?"
Dung Hiểu Hiểu hai mắt sáng lên, hào hứng nói: "Đội trưởng, bên này thật sự tìm thấy đồ đấy!"
Đông người quả nhiên náo nhiệt tìm tới cửa.
Ban đầu là tranh nhau đi làm thuê cho Chân Lan, vì hai đồng mà không ít bà thím suýt đánh nhau.
Chỉ một ngày cũng được.
Nhưng ai biết đội điều tra sẽ ở đây bao lâu?
Bạn cần đăng nhập để bình luận