Thập niên 70: Xuyên Thành Nữ Xứng Niên Đại Văn Vùng Biên Giới

Chương 79. -

Chương 79
Tiêu Cảng trợn mắt há hốc mồm.
Nhìn thím Quế Chi đang thu thập chuồng heo, lại cúi đầu nhìn đậu phộng trong tay.
Trong khoảnh khắc này, hắn cảm thấy mình đã học được một chân lý mới.
Thì ra hạt đậu phộng không chỉ có thể đánh vào vòng tròn các thím thích nghe bát quái, còn có thể làm chuyện khác.
Dung Hiểu Hiểu không để ý đến sự thán phục của Tiêu Cảng.
Có một thím tay chân nhanh nhẹn ở đây, bọn họ ở bên cạnh giúp đỡ, công việc vốn hai người phải lề mề nửa giờ, bây giờ mười phút đã làm xong.
Vương Quế Chi lau tay: "Lần này có thể nói chuyện rồi chứ!”
Nói xong, còn trừng mắt nhìn thanh niên tri thức Dung một cái.
Hai thanh niên tri thức này, bà vẫn thích thanh niên tri thức Tiêu hơn một chút.
Người lớn lên trắng trẻo sạch sẽ, cười rộ lên trên mặt còn thịt.
Điều quan trọng nhất là sự hà phóng của cậu ta.
Ai không thích làm bạn với những người hào phóng chứ.
Nếu đã là bạn bè, tất nhiên không thể để cho người bạn nhỏ của mình bị ức hiếp: "Các người tuy rằng cùng nhau làm việc, nhưng cũng không thể nói ai quản ai, thanh niên tri thức Tiêu à, sau này có ai bắt nạt cậu, cậu cứ việc nói với thím, thím làm chủ cho cậu.”
Vừa nói xong, lại thêm một câu: "Nếu có việc gì quá bận rộn, cậu cũng đừng khách khí, thím cái khác không có, một thân khí lực vẫn có.”
"Thím, thím thật tốt" Tiêu Cảng cảm động vô cùng.
Loại lời này, người khác cho rằng là khách khí, nhưng hắn sẽ không, hắn đã coi như là thật.
Cụng đã nghĩ xong, nếu Dung Hiểu Hiểu lại trộm chạy đi, hắn sẽ gọi thím Quế Chi đến làm bạn.
Bất quá, hai ngày kế tiếp Dung Hiểu Hiểu đặc biệt thành thật.
Nên bắt đầu làm việc sẽ bắt đầu làm việc, trong lúc đó cũng không tìm bất luận lý do gì để bỏ bê công việc.
Có vẻ vừa nhu thuận vừa thành thật.
Dung Hiểu Hiểu đổ thức ăn cho heo xong, bốn con heo chạy tới ăn.
Bà Chu vừa cắn hạt dưa vừa nói: "Tôi nhìn có vẻ mập lên một chút, thanh niên tri thức Dung rất biết làm việc nha, nhổ cỏ nuôi heo đều làm được, rất nhẫn nại đấy.”
"Có mập lên sao?"
"Thật đúng là mập hơn một chút, nhưng tôi thấy bọn họ cũng không đặc biệt chiếu cố gì, sao lại béo hơn một chút."
Mấy bà thím ở bên cạnh nói chuyện tiến lại gần.
Muốn nói mấy ngày nay thật ra rất náo nhiệt.
Thời gian làm việc của chuồng heo bên này khác với những nơi khác, có một khoảng thời gian vừa vặn tách ra, những bà thím này vừa vặn đến đây vào thời điểm nghỉ giải lao, không chạy về phía nhà mình, mà lại đến bên này.
"Thím Lưu, bên này Mã bà bà còn chưa dọn sạch, cỏ heo phải nấu chín nhé chị Phương, chị đừng chỉ đứng cắn hạt dưa, mau tới giúp đỡ, sửa sang lan can này một chút."
Tiêu Cảng đặc biệt bận rộn, sau khi hô xong lại truy hỏi một người khác: "Sau đó thì sao? Nhân viên ghi điểm sao lại thích quả phụ Trần như vậy?"
Làm việc thì làm việc, nhưng làm việc không ảnh hưởng đến việc nói chuyện.
Làm việc và nói chuyện tiến hành cùng một lúc, một công đôi việc, hoàn hảo.
"Còn không phải thích sao, La Bảo Quân hiện tại đã hai mươi lăm tuổi, ở tuổi này con người ta đã có thể chạy, hắn thì ngay cả hôn cũng chưa kết."
"Thích có ích lợi gì, chỉ cần có ba mẹ nó ở đây, thằng nhóc đừng hòng cưới một quả phụ vào cửa."
Bà Chu bĩu môi: "Chịu đựng thêm vài năm nữa La Bảo Quân còn chưa kết hôn, đừng nói quả phụ, ngay cả một con lợn nái ba mẹ hắn cũng nguyện ý.”
"Phốc"
"Bà Chu, ngoài miệng tích đức chút đi, nếu La gia nghe được, cam đoan mắng chết bà."
Bà Chu ưỡn ngực: "Tôi sợ bà ta sao."
Nhìn rất cương nhưng cũng không dám tiếp tục nói tiếp.
Bà ta nhìn lướt qua chuồng heo sạch sẽ, mở miệng nói: "Tôi nói sao nhiều người nhớ thương công việc nuôi heo như vậy, chút công việc này mà còn có thể lấy bốn công điểm, ai không thích chứ?"
Công việc thực sự ít.
Rắc rối duy nhất là làm sạch chuồng heo hai lần một ngày.
Nhưng nếu muốn lười biếng, làm một lần cũng được.
Còn lại là làm đồ ăn cho bốn con heo, cho dù bây giờ phải băm nhỏ cỏ heo nấu chín rồi mới cho ăn, khối lượng công việc cũng đặc biệt ít.
Một bà thím cười nhạo: "Nếu cảm thấy công việc ít, vậy bà đến làm đi.”
"Tôi mới không làm" Bà Chu không chút do dự liền cự tuyệt, còn lẩm bẩm: "Kẻ ngốc mới đến làm.”
Đại đội lớn như vậy, có thể có bí mật gì, lúc trước đại đội trưởng còn giấu diếm.
Hiện tại ai không biết thanh niên tri thức Dung và thanh niên tri thức Tiêu đã hứa hẹn, nếu như bọn họ nuôi chết sẽ bồi thường heo, cũng nói, hơn nửa năm tới không cần lo lắng heo có thể sống hay không.
Dù có sống hay không, đều có thịt heo ăn vào cuối năm.
Đó là lý do tại sao không ai nhìn chằm chằm vào cuộc việc nuôi heo này.
Hai thanh niên tri thức có lực này, những người khác lại không có.
Vạn nhất không cẩn thận nuôi chết, chẳng lẽ còn muốn bọn họ bỏ tiền ra bồi thường heo.
Đó không phải là bỏ tiền ra, mà là trực tiếp lấy mạng, ai dám lấy mạng của mình đi bồi thường.
Công việc cho dù có thoải mái đến đâu, cũng không ai dám nhận.
Ban đầu người của đại đội còn trách đại đội trưởng thiên vị, hồ đồ, hiện tại chỉ cảm thấy hắn nghĩ lâu dài.
Giao công việc nuôi heo cho hai thanh niên tri thức này, cuối năm nhà nào cũng có thể ăn thịt.
"Cái miệng thối này của bà, không biết nói thì đừng nói nữa." Vương Quế Chi trừng mắt nhìn bà ta một cái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận