Thập niên 70: Xuyên Thành Nữ Xứng Niên Đại Văn Vùng Biên Giới

Chương 173. Chương 173

Đôi mắt của người nghe không hẹn mà cùng sáng lên.
Nghe như vậy, sau này còn có cơ hội
Lần này tốt rồi, người trong sân càng thêm nhiệt tình.
Tần Tuyết Hoa đã nấu xong đồ ăn, trực tiếp không khách khí đuổi người: "Đã tan tầm rồi, chẳng lẽ còn muốn ở lại nhà tôi ăn cơm."
Có người không vui: "Cô ngược lại thật biết làm người tốt.”
Tần Tuyết Hoa ưỡn ngực: "Biết bà hâm mộ rồi, ai bảo bà tay chân chậm chứ.”
Có thể lấy ra nhiều vải vóc như vậy, cha mẹ của hai chị em ít nhiều cũng có chút bản lĩnh, nếu thanh niên tri thức Ngô là thanh niên tri thức của đại đội bọn họ, trong thời gian ngắn khẳng định sẽ không trở về, vậy sao cô ấy không tạo quan hệ tốt với hai chị em lúc này, nói không chừng sau này gặp phải loại chuyện tốt này cô ấy cũng có thể giành trước.
Giống như ngày hôm nay.
Chẳng những chọn được màu sắc hài lòng nhất, lúc tính tiền, em gái thanh niên tri thức Ngô chủ động xóa số đuôi, nói là cảm tạ sự chiếu cố của cô.
Tổng hợp tất cả nguyên nhân, cô ấy sẵn sàng mời hai chị em ăn cơm.
Không bao lâu sau, trong sân náo nhiệt trong nháy mắt an tĩnh lại.
Dung Hiểu Hiểu giúp dọn dẹp sân, từng khối vải được bán sạch, còn lại mấy mảnh vải vụn bị cắt xuống.
Vải vụn cũng dài hơn một thước, tỉ mỉ đếm đại khái cũng có năm sáu… mười dải vải vụn.
Dung Hiểu Hiểu phân ra một ít: "Chị Tần, những mảnh vụn này chị xem có tác dụng hay không, không có cách nào làm quần áo nhưng ghép lại làm một cái túi vải chắc không thành vấn đề.”
"Được được, vậy cám ơn Hiểu Hiểu." Tần Tuyết Hoa cười đến trên mặt nở hoa.
Đừng nhìn nó chỉ là một mảnh vụn, nhưng tác dụng cũng không ít.
Nếu tay chân lanh lợi, cũng có thể dùng những mảnh vụn này khâu ra quần áo, tuy rằng vải khác hoa văn khâu lại cùng một chỗ không dễ nhìn, nhưng hiện tại trên người người nhà nào mà không mặc quần áo có một ít mảnh vá.
Nếu không, những mảnh vụn này cũng có thể được sử dụng như một miếng vá.
Dù sao tác dụng cũng rất nhiều.
Trong lòng cao hứng, đồ ăn trên bàn ăn lại có thêm một mâm.
Chưa nói đến phong phú, mấy mâm thức ăn nhiều nhất cũng bỏ một chút dầu, nhìn không thấy một chút thịt nào, nhưng để ăn no vẫn không thành vấn đề.
Lúc ăn cơm, người nhà chồng Tần Tuyết Hoa cũng ở đây.
Tán gẫu mấy câu mới biết được, mẹ chồng Tần Tuyết Hoa là người có năng lực.
Bà ấy lại là nhân viên ngoài biên chế của hội liên hiệp phụ nữ thị trấn, cũng là đội trưởng đội phụ nữ của đại đội.
"Thím lợi hại như vậy" Dung Hiểu Hiểu mang theo chút khâm phục.
Đội trưởng hội phụ nữ của đại đội là do thành viên của đại đội bầu ra, nhưng nhân viên ngoài biên chế của hội phụ nữ thị trấn lại có chút coi trọng.
Nói chung, vốn liên đoàn phụ nữ không có nhân viên ngoài biên chế.
Trừ phi người này biểu hiện cực kỳ nổi bật, cho dù không đạt được điều kiện tuyển dụng của hội phụ nữ, cũng sẽ phá lệ cho làm người ngoài biên chế.
"Nào có lợi hại gì" Bà Lỗ xua tay, có vẻ đặc biệt khiêm tốn.
Tần Tuyết Hoa lại rất tự hào về mẹ chồng mình: "Chị không khách khí với em, mẹ chồng chị quả thật rất lợi hại, không nói xa, chỉ nói năm ngoái đại đội cách vách có một cô gái, bởi vì anh trai trong nhà muốn cưới vợ, ba mẹ cô ấy đã muốn gả cô ấy cho một kẻ ngốc, nói là gả kỳ thật chính là dùng cô ấy đổi tiền.”
Nói xong, còn cực kỳ phẫn nộ: "Vì năm mươi đồng, đã gả con gái cho một kẻ ngốc gần bốn mươi tuổi, em nói cha mẹ này còn là con người sao?"
"Bọn họ làm sao có thể quá đáng như vậy" Ngô Bình Tuệ không quan tâm đến ăn cơm nữa, đặc biệt tức giận nói: "Đó là con gái bọn họ, là đứa nhỏ mang thai mười tháng sinh ra, sao có thể bởi vì năm mươi đồng mà chà đạp cô ấy như vậy?"
"Không phải sao." Tần Tuyết Hoa đặc biệt tán thành.
Trước kia không cảm thấy thanh niên tri thức Ngô hợp tính mình như vậy, cô ấy tiếp tục nói: "Cô gái kia cũng là người tính tính lớn, nghĩ bị chà đạp như vậy còn không bằng chết đi, nên trực tiếp treo cổ trên một sợi dây thừng trên cây ngoài nhà."
Ngô Bình Tuệ hít sâu một hơi, đặc biệt khẩn trương hỏi: "Cô ấy không sao chứ?"
"Cũng may mạng của cô ấy lớn, vốn ban đêm cũng không có người, vừa vặn gần đó có một người say rượu đi ngang qua, bị dọa sợ tới mức hắn lập tức tỉnh rượu, cứu người xuống." Tần Tuyết Hoa lại nói tiếp: "Sau đó mẹ chồng chị nghe được chuyện này, liền trực tiếp giết đến đại đội bọn họ, trực tiếp dạy dỗ đôi cha mẹ kia một trận."
"Khụ khụ." Bà Lỗ ho nhẹ hai tiếng.
Tần Tuyết Hoa nghẹn một chút, lời nói lại chuyển: "Đó là lấy lý thuyết phục người thuyết phục bọn họ, cũng tìm một cửa hôn sự tốt cho cô gái vừa cứu được, triệt để thay đổi cuộc sống của cô ấy.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận