Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 103: Biển Sương Mù

Chương 103: Biển Sương MùChương 103: Biển Sương Mù
Chương 103: Biển Sương Mù
"Ca ca? Sao vẻ mặt ngươi buồn rau vậy? Gặp phải chuyện gì phiên lòng sao?"
Nghĩa muội mang theo hộp thức ăn đến vào lúc hoàng hôn, nàng vô cùng tò mò khi nhìn thấy Lý Mộc Dương đang ngồi bên bờ ruộng.
Bởi vì ba ngày liên tiếp không làm mưa, toàn bộ mầm linh cốc trong linh điền đã khô héo.
Nhưng Lý Mộc Dương vẫn không có ý nghĩ đi trông lại.
Hắn đang ngồi dưới gốc cây già cạnh bờ ruộng, vẻ mặt trầm ngâm suy nghĩ, như thể đang cân nhắc một chuyện gì đó rất quan trọng.
Lý Mộc Dương như vậy, khiến thiếu nữ có chút tò mò.
Người ca ca này của nàng ngày nào cũng thảnh thơi nhàn nhã, hiếm khi mới thấy hắn nghiêm túc suy nghĩ như vậy.
Không biết đang suy nghĩ cái gì.
Lý Mộc Dương nhìn thấy nghĩa muội tới, lắc đầu nói: "Cũng không có chuyện gì phiền lòng."
Chỉ là nữ chính trong trò chơi khó chinh phục quá thôi.
Mấy ngày nay hắn thử bắt chuyện đối thoại với Long Thần tiên tử, ý đồ chinh phục vị Long Thần tiên tử này, hoặc tìm ra cốt truyện ẩn giấu từ trên người nàng.
Đáng tiếc thu hoạch rất ít.
Long Thần tiên tử lạnh lùng, thờ ơ, dường như không thèm để ý đến bất cứ điều gì trên thế gian, Lý Mộc Dương thăm dò bắt chuyện với nàng, nàng đáp lại rất lạnh lùng.
Khiến Lý Mộc Dương cảm thấy nàng là một người vô cảm, không có máu cũng không có nước mắt.
Tạm thời nén lại chuyện trong trò chơi ra sau đầu, Lý Mộc Dương nhìn bữa tối nghĩa muội mang đến hôm nay, hơi kinh ngạc.
"Đêm nay có thêm đồ ăn?"
Ngoài một món mặn và hai món chay thông thường, còn có một hộp thức ăn nhỏ, sau khi mở ra đúng là một hộp bánh ngọt tinh tế.
Trong thế giới có mức sản xuất xã hội thấp này, loại món ăn tinh tế như bánh ngọt chắc chắn là món ngon mà chỉ kẻ có tiền mới có thể thưởng thức.
Khi nguyên chủ ở Thành Cửu Nguyên, trong nhà có một ít tiền nên thỉnh thoảng cũng có thể ăn chút bánh ngọt.
Nhưng bánh ngọt ngon nhất ở Thành Cửu Nguyên cũng không bằng hộp bánh quế nhỏ có mùi thơm ngọt ngào trước mặt.
Nhìn từ bề ngoài thì hộp bánh quế này chắc chắn là hàng xa xỉ, sao có thể xuất hiện ở ngoại môn nơi có điều kiện sống khắc khổ.
Ánh mắt Lý Mộc Dương kinh ngạc.
Lý Nguyệt Thiền cười nói: "Đây là Ninh tỷ tỷ cho, hôm nay nàng ve ngoại môn, nói chuyện với ta hồi lâu." "Bánh quế là nàng mang đến, được làm từ linh thực trung phẩm, không những hương vị thơm ngon, mà ăn vào còn có ích cho việc tu luyện."
"Bây giờ Ninh tỷ tỷ đã là đệ tử thân truyền, bái trưởng lão Yến Tiểu Như làm sư phụ, tiếp thu công pháp do Yến trưởng lão truyền dạy, mỗi ngày đều ăn linh thực trung phẩm, và có rất nhiều linh dược hỗ trợ tu luyện.”
"Yến trưởng lão còn đích thân xuống núi, tìm một pháp khí hộ thân hạ phẩm thích hợp cho Ninh tỷ tỷ."
"Khi Ninh tỷ tỷ trò chuyện với ta, cũng nhắc đến ngươi, nói rằng lần sau có cơ hội sẽ đến thăm ngươi."
Lý Nguyệt Thiên cười hì hì kể lại những điều này.
Nhưng sắc mặt của Lý Mộc Dương lại thờ ơ, không để ý đến vị nữ thần ngày xưa này chút nào, cũng không hâm mộ với quyền lợi xa hoa của nàng.
"Đệ tử thân truyền thực sự lợi hại." Lý Mộc Dương gật đầu nói: "Bánh ngọt làm từ linh thực trung phẩm cũng có thể dễ dàng mang đi tặng."
Nếu cầm hộp bánh ngọt này ra ngoài thành Vân Tiêu, chắc chắn có thể bán được giá cao, nhưng Ninh Uyển Nhi có thể tùy tiện tặng người.
Trà xanh nhỏ này thực sự đã lên như diều gặp gió.
Trở thành một đệ tử thân truyền, giữa nàng và hai người đồng hương huynh muội Lý Mộc Dương, đã ngăn cách một lớp rào cản đáng buồn.
Thậm chí không chỉ là một lớp.
Nhưng những thứ này không liên quan gì với Lý Mộc Dương.
Lý Mộc Dương cũng có tài nguyên cần thiết để tu luyện, hơn nữa là linh thực thượng phẩm.
Về phần công pháp cực kỳ quan trọng trong giới tu luyện hay pháp khí mạnh mẽ... Cũng nằm trong tâm tay của Lý Mộc Dương.
Nếu lần này lựa chọn hoàn thành trò chơi, trong ba phần thưởng sẽ có công pháp tàn thiên cấp cao và pháp khí hạ phẩm.
Nhưng Lý Mộc Dương muốn đạt điểm tuyệt đối nên không nhận lấy phần thưởng.
Hắn rất tò mò, được cấp bậc A đã cho một công cụ rèn tạo pháp khí hạ phẩm... vậy thì cấp S sẽ cho cái gì?
Chẳng lẽ là pháp khí trung phẩm?
Trò chuyện với nghĩa muội một lúc, Lý Mộc Dương chuẩn bị đứng dậy nấu cơm, sau khi ăn xong bữa tối tiếp tục chơi game.
Nhưng trước khi Lý Nguyệt Thiền đi, nàng thuận miệng thản nhiên hỏi một câu.
"... Nhân tiện, ca ca ngươi có biết gần đây các trưởng lão trong tông môn đều đang bận rộn chuyện gì không? Ta nhìn thấy ánh sáng bay tới bay lui trên bầu trời, dáng vẻ bề bộn nhiều việc."
Cô gái vô cùng tò mò nhìn anh trai mình, quan sát phản ứng của Lý Mộc Dương.
Lý Mộc Dương lắc đầu, cái này hắn thật sự không biết.
"Chẳng lẽ ngươi có tin tức nội bộ gì?" Lý Mộc Dương tò mò nhìn nghĩa muội, không hiểu vì sao nàng đột nhiên nhắc chuyện này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận