Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 667: Đại ca ca, chúng ta đi thôi

Chương 667: Đại ca ca, chúng ta đi thôiChương 667: Đại ca ca, chúng ta đi thôi
Lý Mộc Dương nhíu mày suy đoán. Mặc dù sau hắc ám hạo kiếp, tiên nhân trong nhân gian tuyệt diệt, ngay cả con đường tu hành cũng hoàn toàn đứt đoạn.
Môn phái tu hành của hiện tại, cũng là được gây dựng lại sau hắc ám hạo kiếp.
Nhưng ít nhất sinh linh trong nhân gian vần tiếp tục tổn tại, giới tu hành cũng dần dẫn tìm lại được đạo thông thời thượng cổ.
Nhưng U Minh Giới sau hàng nghìn năm lại đã hoàn toàn bị tàn phá, không còn chút sự sống nào.
",.. Thật đáng tiếc không thể dạo chơi trong U Minh Giới nữa."
Lý Mộc Dương cảm thấy tiếc nuối. Khi điều khiển Bọ Ngựa Thúy Đao, hăn đã lang thang trong U Minh Giới rất lâu.
Lúc đó còn chưa hiểu sự đáng sợ của U Minh Giới, nên không quá để ý.
Giờ mới biết được nguồn gốc của hắc ám hạo kiẩp lại bắt đầu từ U Minh Giới... Chậc...
Lý Mộc Dương đột nhiên cảm thấy tò mò về U Minh Giới tàn phá này.
Tại sao U Minh Giới của hàng nghìn năm trước đột nhiên muốn tần công nhân gian?
Thế giới đó đầy rẫy oan hồn, các thần linh cũng tàn bạo hung ác, hoàn toàn là một thể giới của người chết.
Chẳng lẽ các oan hổn trong U Minh Giới đó đều là từ nhân gian mà đền... Ưm... Càng hiểu biết, càng cảm thấy nhiều điều liên quan đến chuyện này! Lý Mộc Dương đi đi lại lại trong căn phòng yên tĩnh rât lâu, sắp xếp lại suy nghĩ của mình.
Cuối cùng mới định thần lại, tạm gác những suy nghĩ lộn xộn này sang một bên.
Hiện tại điều quan trọng nhất đối với hăn không phải là hắc ám hạo kiếp từ hàng nghìn năm trước.
Mà là cứu Tiểu Dã Thảo và nhận được phần thưởng cuối cùng!
Nghĩ đến đây, Lý Mộc Dương hít sâu một hơi, quay trở lại trò chơi.
Sau một lần trải nghiệm thành công, hắn ta đôi phó với ba tên hung đồ thần bí dễ dàng hơn nhiều.
Chiến đấu cẩn thận và vững vàng trong hai giờ, Lý Mộc Dương đã thành công đây ba tên hung đổ thần bí vào đường cùng.
Khi thanh máu của ba tên hung đồ thần bí chỉ còn một phần ba, chúng đồng loạt biến hình, cơ thể phình to, hóa thành những quái vật máu thịt kinh hoàng.
Tiểu Dã Thảo rất là lo sợ.
"Đại ca ca, chúng ta nên... "
"Không chạy!" Lý Mộc Dương quả quyết ngắt lời nàng, nói: "Nhân lúc chúng suy yếu, lấy mạng chúng!" Lần trước hai người thất bại chính là vì Tiểu Dã Thảo nảy sinh ý định rút lui, mất cảnh giác, bị ba con quái vật tân công bât ngờ thành công.
Bây giờ thấy ba con quái vật biến hình, Lý Mộc Dương lập tức kích hoạt kỹ năng, vô số con côn trùng hắc ám kêu rít lên, như thủy triểu lao về phía ba con quái vật trong sương mù.
Trò chơi này không có khung thời gian bãt khả xâm phạm.
Khi trùm chuyển sang giai đoạn biến hình, chúng không có trạng thái bất khả xâm phạm!
Lý Mộc Dương trực tiếp tấn công, _ không cho ba con quái vật cơ hội biên hình hoàn toàn.
Những con liệp hồn trùng đen kịt đông đảo đến mức tựa như có thể che phủ bầu trời, ngay lập tức nhấn chìm ba con quái vật.
Từng mảng máu thịt thối rữa bị liệp hổn trùng cắn xé, ba con quái vật lập tức gào thét tức giận.
Thân thể của Quỷ Tà Vương bùng lên quỷ hỏa màu xanh lục, nhanh chóng thiêu chết những con liệp hổn trùng đang bò căn.
Tuy nhiên, đợt tấn công tiếp theo của Lý Mộc Dương và Tiểu Dã Thảo đã đền.
Ba con quái vật lập tức gào thét thẳm thiêt, trong làn sương mù màu xanh lục, máu của chúng phun ra tung tóe, ba con quái vật trong một thời gian ngắn không thể phản kháng, hoàn toàn thât thể.
“Đại ca ca, ba con quái vật này thật khó đổi phó!"
Trong làn sương mù, Tiểu Dã Thảo cảm thầy mệt mỏi, không kìm được mà kêu lên.
Nhân lúc ba con quái vật biến hình, nàng cùng đại ca ca lập tức ra tay, tần công như vũ bão, cô găng tiêu diệt hoàn toàn ba con quái vật này. Nhưng ba con quái vật sau khi biến hình lại khó đổi phó hơn hắn.
Thịt và máu trên cơ thể chúng dường như vô tận, có thể tái sinh không ngừng.
Dù có chặt đứt bao nhiêu cánh tay, xé nát bao nhiêu cái đầu, ba con quái vật vân không bị tổn hại gì. Hơn nữa, khi cánh tay bị chặt đứt và cái đầu bị xé nát ngày càng nhiều, trong làn sương mù trôi nổi những mảnh máu thịt trắng bệch và lạnh lẽo.
Những mảnh thịt của người chết này trôi nổi trong làn sương, khiển cho tử khí âm trầm trong sương mù ngày càng đậm đặc.
Ba con quái vật đứng trong tử khí đậm đặc này, dường như được bổi bổ, trở nên ngày càng mạnh mẽ và tấn công ngày càng mạnh hơn.
Còn Tiểu Dã Thảo và Lý Mộc Dương thì bị khí âm tử xâm nhập, sức mạnh ngày càng suy yếu.
Trong tình thế này, hai người nhanh chóng rơi vào thê yêu.
Tiểu Dã Thảo đã từng du hành khắp thiên hạ, cũng xem như kiên thức rộng rãi.
Nhưng hôm nay là lần đầu tiên nàng thây những sinh vật quái dị như vậy, càng giết càng mạnh!
Nàng một lần nữa nảy sinh ý định rút lui, muốn cùng đại ca ca chạy trổn. “Đại ca ca, chúng ta đi thôi..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận