Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 136: Lý Mộc Dương đánh thay (2)

Chương 136: Lý Mộc Dương đánh thay (2)Chương 136: Lý Mộc Dương đánh thay (2)
Chuong 136: Ly Moc Duong danh thay (2)
Chuyển Luân trong tay quay cuồng dữ dội, một luông sức mạnh vô hình hướng về phía Nhân Hình Sư, hắn muốn dùng Chuyển Luân để khống chế hồn phách của Nhân Hình Sư, khiến đối phương không thể cử động.
Tuy nhiên, khi sức mạnh dị thường của Chuyển Luân rơi vào người Nhân Hình Sư, nó lại không phát huy được tác dụng.
Nhân Hình Sư cười nhăn nhó lao về phía Lý Mộc Dương, dường như không có hồn phách trong thân hình khổng lồ đó.
Lý Mộc Dương vội vàng lùi lại né tránh, bị Nhân Hình Sư ép vào góc.
Hắn liên tục thi triển Tàn Vân Thân Pháp, di chuyển thoắt ẩn thoắt hiện như dịch chuyển tức thời để né tránh.
Nhưng Nhân Hình Sư to lớn lại linh hoạt đến mức đáng sợ, còn có thể thi triển tà pháp kỳ dị, cuối cùng dùng cánh tay dài ngoằng đập trúng Lý Mộc Dương.
[Thắng bại là chuyện bình thường trong chiến đấu, vui lòng thử lại]
Nhìn thông báo thất bại hiện ra, Lý Mộc Dương thở dài một cái, ánh mắt lại càng thêm hừng hực.
"Đã hiểu đại khái rồi..."
Lần này tuy chết, nhưng Lý Mộc Dương cũng đã hiểu được đại khái cách thức chiến đấu trong trò chơi này.
Sau khi vào trò chơi, sức chiến đấu của Lý Mộc Dương sẽ được nâng cao lên gấp mấy lần, cơ bản là ngang ngửa với Nhân Hình Sư.
Chỉ có điều Nhân Hình Sư quá nhanh nhẹn, lại còn biết nhiều loại tà pháp hạn chế khả năng di chuyển của Lý Mộc Dương, khiến Lý Mộc Dương chống đỡ rất chi là chật vật.
Nhưng miễn là hai bên ngang sức ngang tài, hắn có thể theo kịp tốc độ của Nhân Hình Sư, gây sát thương cho Nhân Hình Sư, thì một hai lần thất bại này cũng không quan trọng gì.
Chết vài chục lân khi đánh trùm trong trò chơi điện tử là chuyện bình thường mài
Lý Mộc Dương nhắm mắt lại, một lần nữa bước vào hệ thống.
Chơi cùng các tiên tử, khởi động!
Lý Mộc Dương tiến vào trò chơi lần nữa, đã có kinh nghiệm từ hai lần thất bại trước, giờ đây hắn đã thuần thục mọi thứ.
Khi thấy cơ thể Nhân Hình Sư bắt đầu biến đổi, Lý Mộc Dương trực tiếp ném bánh xe Chuyển Luân trong tay ra.
Chuyển Luân lạnh lẽo hóa thành một tia sáng đen, chém về phía Nhân Hình Sư.
Nhân Hình Sư vừa biến hình xong đã bị Chuyển Luân đánh trúng.
Hắn ta cố gắng ngoảnh cổ, né tránh cú đánh này, nhưng mặt vẫn bị Chuyển Luân quẹt qua, để lại một vết cắt khá sâu trên da thịt.
[Nhân Hình Sư: Giang Tiểu Ngư chết tiệt!] ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Nhân Hình Su gao thét đau đớn, thanh máu trên đầu ông ta giảm đi một chút.
Mặc dù sát thương không lớn, nhưng Lý Mộc Dương biết rằng công kích của hắn đã gây ra sát thương cho Nhân Hình Sư.
Chỉ cần đánh cạn thanh máu của lão ta, là có thể dành chiến thắng.
Lý Mộc Dương nhìn thấy cảnh này, nhe răng cười.
Đây là trò chơi, và có thanh máu, vậy thì dễ chơi rồi.
Trong trò chơi, chỉ cần có thanh máu, cho dù là thần sáng thế thì ta cũng có thể giết!
Huống chi chỉ là một Nhân Hình Sư.
Lý Mộc Dương điều khiển Chuyển Luân quay cuồng, cùng hai bán yêu lao về phía Nhân Hình Sư.......
"Nguyệt Thiền, mai là đến thành Ma Kiếm rồi, sao muội buồn rười rượi vậy?"
Trong khuê phòng thoang thoảng hương thơm thanh tao, Ninh Uyển Nhi tò mò hỏi.
Đây là phòng của Ninh Uyển Nhi, cũng trên phi thuyền. Nhưng so với phòng ngủ tập thể của đệ tử ngoại môn, căn phòng của đệ tử thân truyền Ninh Uyển Nhi, đúng là thuộc về một đẳng cấp khác hoàn toàn.
Trong phòng đốt trầm hương, thoang thoảng mùi hương thanh tao.
Các tì nữ dọn dẹp căn phòng không sót một hạt bụi, sàn nhà sạch bóng đến mức có thể nằm thẳng người.
Nửa tiếng trước, Ninh Uyển Nhi bận rộn hoàn thành công việc và kết thúc tu luyện, liền sai tì nữ đi mời Lý Nguyệt Thiên.
Tại Luyện Ma Tông này, tuy Ninh Uyển Nhi đã trở thành đệ tử thân truyên, một bước lên mây, có được địa vị cao quý, nhưng nàng ta lại càng cảm thấy cô đơn.
Địa vị của đệ tử thân truyền quá cao quý, mỗi trưởng lão chỉ thu nhận vài đệ tử, ngay cả đệ tử nội môn gặp nàng cũng phải cẩn thận hành lễ. Chênh lệch địa vị quá lớn, cơ bản không thể kết bạn, không thể có mối quan hệ thân thiết nào.
Còn các sư huynh sư tỷ cũng có thân phận đệ tử thân truyền thì lại có quan hệ cạnh tranh với nàng, càng không thể kết thân.
Cuối cùng, Ninh Uyển Nhi ngạc nhiên nhận ra rằng, người duy nhất mà nàng có thể tâm sự sau khi mới đến đây, chính là Lý Nguyệt Thiền, người cùng quê từ thành Cửu Nguyên.
Vì vậy, trong chuyến đi này, nàng đặc biệt mang theo huynh muội nhà họ Lý, và hầu như mỗi ngày đều sai tì nữ đi mời Lý Nguyệt Thiền đến trò chuyện cùng mình.
Hai cô nàng thường trò chuyện đến khuya, roi cùng nhau ngủ.
Vị tiểu thư của nhà họ Lý này tuy còn trẻ tuổi nhưng cách cư xử không chê vào đâu được, rất thoải mái khi ở bên cạnh nàng.
Nhưng tối nay Ninh Uyển Nhi lại phát hiện ra rằng, Lý Nguyệt Thiền vốn luôn vui vẻ, lạc quan, lúc này lại có chút lo lắng, dường như đang gặp phải vấn đề nào đó rất trăn trở.
Bạn cần đăng nhập để bình luận