Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 456: Ta không có lương tâm

Chương 456: Ta không có lương tâmChương 456: Ta không có lương tâm
Chương 456: Ta không có lương tâm
"Ta là thiếu kinh nghiệm, nhưng không phải kẻ ngốc!" Thiếu nữ trợn to hai mắt, rất bất mãn nhìn chằm chằm Lý Mộc Dương, giống như đang bị sỉ nhục vậy.
Đối mặt với sự bất mãn của anh linh thiếu nữ, Lý Mộc Dương cười khan một tiếng, trong lòng lại nhẹ nhàng thở ra.
"... Nói cách khác, đây là chính ngươi suy đoán ra, mà không phải tỷ ngươi hay Phương giáo chủ nói?"
"Bọn họ không biết chuyện này?"
Lý Mộc Dương mở miệng thăm dò.
Thẩm Diệu tự nhiên gật đầu, nói: "Đó là khẳng định, ngươi đã lập huyết thệ trước mặt bọn họ, huyết thệ của Huyết Liên Giáo là không thể vi phạm."
"Một khi phản giáo, sinh ra hai lòng, chắc chắn sẽ chết thảm."
"Bọn họ không phải ta, chỉ có ta biết huyết thệ của ngươi không có tiến vào Tứ Phương Đỉnh..."
Thẩm Diệu nói xong, đối với Lý Mộc Dương nói: "Được rồi tỷ phu, đừng khẩn trương nha, chuyện này trời biết đất biết, ngươi biết ta biết, tỷ tỷ ta và những người khác không biết."
"Ngươi nghỉ ngơi một hồi rồi chúng ta làm lại. Lần này ngươi đừng phân tâm."
Lý Mộc Dương nhìn nàng, có chút kinh ngạc: "Cho nên ngươi biết rõ ta là nội gián Ma Tông, nhưng ngươi vẫn đối với ta thân mật như vậy..."
Thẩm Diệu nói: "Trước kia ta bị yêu pháp của phụ thân trói buộc, cho dù bị ngươi cưỡng hiếp, ta cũng sẽ thật vui vẻ, huống chỉ ngươi chỉ là nội gián Ma Tông."
Tiểu cô nương rất dũng mãnh nói xong những lời đáng sợ.
"Sau này Đại Trận Tứ Tượng liên tục bị phá, cảm xúc của ta dân dân phong phú, vậy thì ta sẽ càng không chán ghét ngươi."
"So với lão cha cặn bã hám lợi đen lòng và không có nhân tính của ta, tỷ phu ngươi nhìn thuận đẹp mắt hơn nhiều."
"Ta ước gì ngày mai ngươi có thể dẫn người của Luyện Ma Tông giết vào thành Thiên Giác, giết sạch toàn bộ giáo đồ Huyết Liên Giáo."
Tiểu cô nương tiếp tục nói một cách hung bạo.
Lý Mộc Dương cũng bị lời nói của anh linh thiếu nữ này làm kinh ngạc đến không nói nên lời.
"Vậy ngươi không lo lắng cho sự an toàn của tỷ tỷ ngươi sao..."
Anh linh thiếu nữ lại lắc đầu nói: "Lo lắng cái gì? Tỷ ta thông minh như quỷ vậy."
"Đừng nhìn nàng gặp khốn khó và bị Phương Ứng Thiên sử dụng như một vũ khí."
"Nhưng trên thực tế nàng đã chuẩn bị đường lui, nếu thật sự xảy ra chuyện gì, nàng sẽ không chết, e là nàng sẽ chạy nhanh hơn so với bất kỳ ai."
"Chỉ là sau khi tỷ tỷ của ta rời đi, nếu biết được tỷ phu ngươi là nội gián của Ma Tông..."
Nói đến đây, anh linh thiếu nữ vui vẻ nhìn Lý Mộc Dương, cười sung sướng: "Den lúc đó nhất định rất thú vị." "Tỷ ta đối với ngươi tốt như vậy, tỷ phu ngươi lại phản bội tỷ ấy, không biết lương tâm của ngươi có cắn rứt hay không."
Vẻ mặt Lý Mộc Dương lạnh lùng: "Ta không có lương tâm."
"Nếu không phải tỷ tỷ của ngươi dẫn đầu gây rối, bây giờ ta vẫn đang yên lành làm đệ tử Ma Tông, không biết cuộc sống sẽ thoải mái cỡ nào..."
Trong Quỷ Thành sương mù âm trầm, anh linh thiếu nữ nhẹ giọng thì thâm: "Nam nhân mạnh miệng, ta sẽ chờ để xem ngươi và tỷ ta vạch mặt"...
Bầu trời u ám mưa to như trút nước, dưới mái hiên Lý Mộc Dương mở mắt ra.
Lời Thẩm Diệu nói khiến hắn hoàn toàn kinh sợ.
Hắn không nghĩ tới, nha đầu này ngay từ đầu đã đoán được hắn là nội gián Ma Tông.
Nhìn bề ngoài của nàng vô hại, đơn thuần ngây thơ, nhưng thực chất cũng quá thông minh.
Lý Mộc Dương suy tư, vẫn đang nghĩ đến chuyện Thẩm Nghiên chuẩn bị rút lui, nhưng vào lúc này, một giáo đồ Huyết Liên Giáo đón cơn mưa to mà đến.
Người này là thị nữ bên cạnh của Thẩm Nghiên, rất được Thẩm Nghiên tin tưởng.
Nàng mặc áo mưa bước nhanh qua màn mưa lớn, truyền lại mệnh lệnh mới cho đám người Lý Mộc Dương trong viện.
"... Bí mật hộ tống Nguyễn đà chủ rời khỏi thành Thiên Giác?"
Mọi người nhận được mệnh lệnh này đều có chút hoang mang.
Mệnh lệnh của Thẩm Nghiên là để đám người Lý Mộc Dương thừa dịp mưa to bí mật đưa Nguyễn Mai đang bất tỉnh ra khỏi thành Thiên Giác.
Nghe nói đã tìm được một vị đại năng Tử Phủ tinh thông độc dược để cứu Nguyễn Mai, nhưng vị đại năng Tử Phủ đó lại không muốn tiến vào vùng đất bị phong cấm tu vi này, muốn để đám người Lý Mộc Dương bí mật đưa Nguyễn Mai ra khỏi phạm vi thế lực của Huyết Liên Giáo.
Mệnh lệnh này có vẻ hơi kỳ quái.
Trận chiến trong thành Thiên Giác đã ngày càng khốc liệt, việc bí mật đưa Nguyễn Mai ra khỏi thành Thiên Giác và đi vào vùng hoang dã bên ngoài thành là quá mạo hiểm.
Một khi thông tin bị lộ ra trong quá trình di chuyển, bị kẻ địch truy lùng theo thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Cho dù Nguyễn Mai có chữa khỏi độc tố trong cơ thể và tỉnh lại, dường như cũng không giúp ích được gì cho tình huống này.
Nhưng Thẩm Nghiên vẫn muốn mạo hiểm để làm việc này.
Những người khác đều cho rằng điều đó là không khôn ngoan.
Tuy nhiên, trong lòng Lý Mộc Dương thắt lại, nghĩ tới lời anh linh thiếu nữ Thẩm Diệu nói, tỷ của nàng đang chuẩn bị đường lui...
Chết tiệt!
Thẩm Nghiên sẽ không định bỏ chạy chứ?
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận