Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 684: Tìm kiếm Giang Tiểu Ngư

Chương 684: Tìm kiếm Giang Tiểu NgưChương 684: Tìm kiếm Giang Tiểu Ngư
Để khích lệ Chấp Pháp Đường, tông môn thậm chí đã hào phóng điều động một lượng lớn linh thực và linh vật trung phẩm lên phi thuyền, làm nguồn cung cấp cho các đệ tử trong chuyến đi.
Nhiều trưởng lão còn đích thân đến cảng tiên biệt, những trưởng lão Luyện Ma Tông bình thường cao cao tại thượng, giờ đây đều mỉm cười hiển hòa khen ngợi Lý Mộc Dương tài giỏi trẻ tuổi, chúc hắn thành công trong chuyền đi này.
Ngay cả tông chủ Luyện Ma Tông vì bể quan không thể đích thân tiên biệt, cũng đã cử đệ tử thân truyền đến thay mặt tiễn biệt.
Và bên ngoài cảng, đệ tử đến xem tiền biệt đông nghẹt, mọi người đều đến để chiêm ngưỡng anh tài mới nổi Lý Mộc Dương, muốn xem hắn trông như thế nào.
Trong khoảnh khắc này, Lý Mộc Dương đứng bên cạnh Yến Tiểu Như, nhưng lại hiếm khi trở thành tiêu điểm của đám đông, thậm chí Yến Tiểu Như đứng bên cạnh hắn cũng chỉ để làm nền.
Đứng giữa cảnh tượng náo nhiệt này, Lý Mộc Dương không có cảm xúc quá phấn khích.
Hắn vốn không hứng thú với danh lợi, dù lúc này đã có được sự uy tín và quyền lực mà bao người mơ ước, nhưng Lý Mộc Dương vần giữ bình tĩnh.
Thậm chí trong lòng hắn còn cảm thấy nghi thức tiên biệt phiền phức này vừa dài dòng vừa nhàm chán, chỉ muốn nhanh chóng kết thúc, trở lại phi thuyền để cày trò chơi.
Khi nghi thức tiễn biệt cuối cùng cũng kết thúc, Lý Mộc Dương cùng Yến Tiểu Như và nhiều đệ tử chấp pháp cuối cùng đã lên phi thuyền xa khơi. Phía sau cảng phi thuyền Luyện Ma Tông là rât nhiều người tiên biệt.
Khi phi thuyền bay ngày càng cao, đám người tham gia tiên biệt cũng _ ngày càng nhỏ bé, cuồi cùng biển mất hoàn toàn khỏi tầm mắt.
Gió núi thổi tới, Yến Tiểu Như và Lý Mộc Dương đứng trên boong thuyển, nhìn sơn môn Luyện Ma Tông phía sau ngày càng xa.
Biểu cảm nghiêm nghị lạnh lùng của Yến Tiểu Như cuồi cùng cũng có sự thay đổi.
Hai người lúc này đứng riêng ở mép _ boong thuyền, bên cạnh chỉ có Văn Tô Tô đứng hấu.
Yến Tiểu Như nhướn mày, nói với Lý Mộc Dương: “Ngươi quả là biết giữ bình tĩnh, tuổi trẻ tài cao mà không kiêu ngạo... biều hiện rât tôt đây.” Yến Tiểu Như hiếm khi mở lời khen ngợi.
Tính cách Lý Mộc Dương xưa nay luôn hoạt bát, tùy hứng, nay lại tuổi trẻ tài cao, đối với đa số thanh niên mà nói, đây là một tai họa.
Nàng đã từng thấy rất nhiều đệ tử trẻ tuổi tài cao, nhưng sau khi nổi danh thì kiêu ngạo tự mãn, cuối cùng tự chuốc lấy họa.
Vì vậy, nàng cũng lo lắng Lý Mộc Dương sẽ không giữ được bình tĩnh. Nhưng không ngờ hôm nay Lý Mộc Dương lại tỏ vẻ điểm tĩnh như vậy, đối mặt với sự khen ngợi của nhiều trưởng lão Luyện Ma Tông và sự hoan hô nịnh bợ của đệ tử trẻ tuổi, Lý Mộc Dương lại phản ứng chín chắn, trưởng thành không giống như một chàng trai vừa tròn mười tám tuổi. Trái ngược hoàn toàn với tính cách hoạt bát thường ngày.
Trong mắt Yến Tiểu Như đầy sự tán thưởng.
Lý Mộc Dương lại thở dài, nói: “Có lẽ ngươi không tin, nhưng ta thực sự không có hứng thú với những thứ hào nhoáng này."
Lý Mộc Dương từ trước đến nay không phải là người tham vọng quyền lực, cũng không khao khát quyển thể. Ước nguyện lớn nhất của hắn là chăm chỉ tu luyện, cày trò chơi để thăng cấp, chỉ để bảo vệ bản thân và giữ vững chô đứng trong thê giới tu hành đầy cạnh tranh này.
Lúc này, Lý Mộc Dương chỉ muốn quay lại khoang tàu tiếp tục chơi game. Nhưng đúng lúc này, Yến Tiểu Như nói: "Đúng rồi, hôm qua ngươi không phải rất quan tâm đến thứ đã làm trọng thương Cát trưởng lão sao?" Yến Tiểu Như mở lời: "Sáng nay khi xuất phát, ta đã nhận được tin tức mới nhất."
"Một số trưởng lão đã cùng nhau tới bờ biển Sương Mù và gặp phải con quái vật kỳ quái đó... "
Lời của Yến Tiểu Như khiến Lý Mộc Dương dừng bước.
Hắn ngạc nhiên ngẩng đầu hỏi: "Kết quả thể nào?"
Hai người nhìn nhau, Yến Tiểu Như thở dài nói: "Năm vị trưởng lão liên thủ đổi địch nhưng không thể làm gì được con quái vật đó."
"Thứ đó như thực như ảo, dường như không thuộc về thể giới này, giồng _ như hình chiều hóa thân của một tổn tại mạnh mẽ nào đó. " "Năm vị trưởng lão liên thủ đuổi nó, nhưng bị nó ép đến mức vô cùng khốn khổ, không thể làm gì được." "May mà con quái vật này không có tính công kích mạnh, chỉ cần không chủ động tấn công nó, nó sẽ không chủ động tấn công bất kỳ sinh linh nào."
"Cho dù là chim thú sinh sống trong núi hay tu sĩ phàm nhân đi lại trên đường, chỉ cần không chủ động tấn công nó, con quái vật này sẽ không để ý đến những sinh linh đó."
"Nó chỉ lang thang vô định trên mặt đất, dường như đang tìm kiếm thứ gì đó."
Yến Tiểu Như nói, thuật lại phát hiện của các trưởng lão.
",..Các trưởng lão đã theo dõi suốt một đoạn đường, phát hiện con quái vật đó thường phát ra một câu lẩm bẩm kỳ lạ, chắc là đang gọi thứ gì đó."
Yến Tiểu Như nhìn Lý Mộc Dương nói: "Các trưởng lão nói, con quái vật - dùng một giọng điệu rât kỳ quái để gọi..."
Lý Mộc Dương bỗng có dự cảm không tốt: "Nó đang gọi gì?"
Yến Tiểu Như thở dài nói: "Những lời rât lạ, nó như đang gọi— "
"Giang Tiểu Ngư... cứu... chết... "
Bạn cần đăng nhập để bình luận