Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 581: Tiển bối thần bí

Chương 581: Tiển bối thần bíChương 581: Tiển bối thần bí
Khi Lý Mộc Dương cưỡi độn quang bay lên, bóng dáng lo lắng của Quan Tiểu Thuận cũng bay lên theo, đứng thăng trước mặt ba người.
"Lý sư huynh khoan rời đi. Vì trốn tránh đuổi giêt, phi thuyển cũng đã tan vỡ."
"Hiện tại không có phi thuyền, chẳng phải là chăng mây chốc sẽ bị đuổi kịp?"
"Ta biết Khô Diệp lão nhân và Thanh Dương Hội, trong số tay tông môn phát cho có nhắc đến bọn họ, vô cùng đáng sợi"
“Nếu cứ chạy đi như thế này, không chạy thoát được!"
Quan Tiểu Thuận nói đến đây, vẻ mặt có chút do dự.
Nhưng cuối cùng, thiếu niên vẫn cắn răng nói: "Ta biết một vị tiền bồi, mây ngày nay tình cờ đi ngang qua thành Hắc Chiểu, hắn ta từng hứa sẽ làm một việc cho ta. "
"Ta sẽ lập tức đi cầu cứu hắn ta, hắn có thần thông rất lớn, nếu chịu ra tay, có lẽ có thể ngăn cản Khô Diệp lão nhân!"
Thiếu niên biên thành chất phác hấp tấp chặn phía trước, muốn đám người Lý Mộc Dương dừng lại.
Ba người Lý Mộc Dương nghe xong lời này thì đưa mắt nhìn nhau.
Tiền bối mà Quan Tiểu Thuận biết... Có thể ngăn chặn được Khô Diệp lão nhân và Thanh Dương Hội...
Chẳng lẽ là một vị đại năng Tử Phủ Cảnh nào đó hay sao?
Trong đầm lầy sương mù trắng lượn lờ, những mùi tanh hôi tràn ngập trong không khí.
Nam tử đang ngủ bên trong vũng bùn, dựa vào một thi thể giao long khổng lổ trong bùn, ngửa đầu ngủ say.
Trong lồng ngực nứt ra của hắn, mơ hổ có thể nhìn thây trái tim đang đập.
Vết thương cực kỳ nghiêm trọng này đủ để lấy đi mạng sống của hắn. Nhưng hơi thở của hắn vẫn còn, chỉ là trở nên vô cùng yếu ớt.
Trong khoảnh khắc, dường như nam tử đang ngủ cảm nhận được điều gì đó, trong vũng bùn, hắn từ từ mở mắt.
"Ừm... Có ai đó đang gọi ta sao?" Nam tử hơi nheo mắt lại, nghiêng tai lăng nghe một lúc rổi nói: "Nương, xin cho ta mượn năm giác quan của người... "
Nam tử thần bí nói xong, nhẹ nhàng đứng dậy từ trong bùn, vô sô bùn đen nhão từ trên người hắn chảy xuống. Những bùn đen đó dường như đã hòa làm một thể với hắn.
Nhưng hắn không quan tâm, đưa tay ra nhẹ nhàng đặt lên thi thể giao long khổng lồ bên cạnh.
Thi thể giao long dài gần mười ngàn mét nằm co ro ở chô sâu của đầm lầy bùn đen với những đám mây máu lấp lánh, giống như một hòn đảo đen có hình dạng quái dị.
Khi lòng bàn tay của nam tử đặt lên thi thể giao long, trong đôi mắt trồng rồng của hẳn đột nhiên loé lên một tỉa sáng.
Giây tiếp theo, bóng dáng nam tử biên mất. Hắn tiến lên một bước, đứng ở rìa đầm lây bùn đen.
Bên cạnh đầm lầy phía trước, thiếu niên thuần phác quen thuộc đang dùng sức dập đầu và lớn tiểng hô. "Cầu tiền bối cứu mạng! Cầu tiền bối cứu mạng!"
Thiếu niên dập đầu mạnh đến nỗi cái trán đã đỏ bừng.
Mỗi cái hắn đập đều rất mạnh. Nếu không có thể chất của người tu luyện, hắn đã sớm sứt đầu chảy máu.
Nam tử tò mò đứng chắp tay, lẳng lặng nhìn cảnh tượng thiểu niên dập đầu một lúc lâu mới xuât hiện trong màn sương.
"Ngươi đang làm gì?"
Trong mắt của nam tử tràn đầy tò mò khó hiểu.
Hắn không hiểu vì sao thiếu niên thuần phác này lại làm như thể.
Rõ ràng cách đây không lâu đã nói sẽ dạy cho hắn phương pháp tu luyện tuyệt diệu, thậm chí còn hướng dân hắn nhập môn.
Nhưng sau khi thiếu niên này đi về _ nhà suy ngâm luyện tập mây ngày rồi trở lại, lại làm ra hành động quái dị như vậy.
Nam tử hoang mang không hiểu.
Đã thấy thiếu niên hoảng hốt lo lắng nói: “Tiền bổi! Ta không học công pháp huyền diệu của ngài nữa. "
"Chỉ cầu ngài ra tay, cứu đồng môn Lý sư huynh của ta."
“Chính là Lý sư huynh có quan hệ tốt với ta, tặng ta linh thực thượng phẩm." "Lần này hắn trở về nhà, lại bị Khô Diệp lão nhân của Thanh Dương Hội để mắt tới. Khô Diệp lão nhân dân đầu một nhóm ma tu đuổi giêt hắn. " "Hiện tại Lý sự huynh đã bị đẩy vào tuyệt cảnh, sông chết trong một sớm một chiểu."
"Cầu xin tiền bối ra tay ngăn chặn Khô Diệp lão nhân, cứu Lý sư huynh, văn bôi nguyện ý từ bỏ cơ hội tu luyện cùng tiền bổi!"
Thiếu niên nói xong lại dùng sức dập đầu.
Mười lăm phút trước, sau khi hắn nghe Lý Mộc Dương miêu tả đại khái tình huồng, vội vàng chạy về núi cầu xin vị tiền bổi thần bí trong đầm lầy bùn đen giúp đỡ.
Bây giờ gặp được tiền bối lập tức nhanh chóng kể lại toàn bộ câu chuyện.
Nhưng việc này cấp bách nên Quan Tiểu Thuận nói rất ngắn gọn.
Nam tử thần bí có chút khó hiểu. "Thanh Dương Hội... Lý sư huynh...Ưm..."
Nam tử thần bí nheo mắt suy nghĩ một lúc rổi nói: "Đang êm đẹp, vì sao Thanh Dương Hội lại muôn làm khó dê Lý sư huynh của ngươi? "
"Chẳng lẽ Lý sư huynh ngươi có quan hệ với Thi Giải Tiên thượng cổ?" Nam tử thần bí có chút khó hiểu. Quan Tiểu Thuận hơi ngần ra: “Thi Giải Tiên thượng cổ?”
Thiếu niên do dự một lúc rồi nói: “Hình như ta đã nghe Lý sư huynh nói, người của Thanh Dương Hội nghỉ ngờ huynh äãy là truyền nhân của một đại năng thượng cổ nào đó, vì vậy mới đuổi giết huynh ây ... Nhưng Lý sư huynh nói khá vội, ta không nghe kỹ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận