Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chuong 185: Tu minh tim cach

Chuong 185: Tu minh tim cachChuong 185: Tu minh tim cach
Chương 185: Tu mình tìm cách
Từ góc nhìn của ông, rõ ràng Lý Mộc Dương chỉ cần đi lên lấy kiếm là được, rồi sau đó nhanh chóng quay về tìm bán yêu tướng quân La Phong.
Nhưng nước đã đến chân, vậy mà tên nhóc Lý Mộc Dương này còn lải nhải dài dòng... Đây không phải là làm loạn sao?
Nhân Hình Sư vô cùng cạn lời.
Lý Mộc Dương thì cười hắc hắc: "Tiền bối đừng gấp gáp, ta tò mò không được sao?"
"Giả sử ta một mình tới đây, làm sao mới có thể an toàn lấy đi Kinh Hồng Tiên Kiếm?”
Điều này đối với Lý Mộc Dương hiện tại rất quan trọng.
Nếu như hắn có thể một mình lấy được Kinh Hồng Tiên Kiếm, vậy sẽ không cần lo lắng bị nhốt ở bí cảnh, có thể rời đi bất cứ lúc nào.
Mặc dù Yến Tiểu Như nói sau khi viện binh của tông môn đến, trong ngoài hợp lực, có thể mở ra bí cảnh này và cứu hai người ra ngoài.
Nhưng Lý Mộc Dương chưa bao giờ đặt hi vọng vào người khác.
Nơi an nghỉ của Ngọc tiên tử bí ẩn như vậy, sao có thể dễ dàng phát hiện được.
Nói không chừng người bên ngoài không tìm thấy thi thể của hai người, nên coi như hắn và Yến Tiểu Như đã hy sinh anh dũng rồi.
Tốt nhất vẫn nên tìm biện pháp thu phục Kinh Hồng Tiên Kiếm, sở hữu thanh kiếm này.
Tự mình tìm cách phá vỡ tình thế mới là an toàn nhất.
Lý Mộc Dương không chịu đi lấy kiếm, ngược lại hỏi liên miên rất nhiều vấn đề, đầu Nhân Hình Sư hơi mất bình tĩnh.
Nhưng vẫn kiên nhẫn giải thích.
[Nhân Hình Sư: Tiên kiếm có linh tính, sẽ không bị ngươi lấy đi dễ dàng như vậy. Nếu ngươi đến đây một mình, thậm chí sẽ không thể rút kiếm ra được]
[Nhân Hình Sư: Nhưng có lão phu ở bên, tiên kiếm sẽ cho ngươi một chút mặt mũi, ngoan ngoãn để ngươi mang đi]
[Nhân Hình Sư: Về phần thỏa thuận giữa ngươi và La Phong, lão phu cũng sẽ không quên. Sau khi việc này hoàn thành, lão phu sẽ dạy cho ngươi tâm quyết ngự sử tiên kiếm, ít nhất có thể để cho ngươi khống chế tiên kiếm, phát huy khoảng bảy phần mười sức mạnh của nó]
[Nhân Hình Sư: Đừng ngại bảy phần ít, sức mạnh của bảy phần đã rất mạnh rồi. Hơn nữa, tiên kiếm còn có linh tính, nếu ngươi có bản lĩnh được tiên kiếm công nhận, sau này muốn phát huy toàn bộ sức mạnh của tiên kiếm cũng không khó]
Nhân Hình Sư bắt đầu vẽ bánh lớn cho Lý Mộc Dương.
Vẻ mặt Lý Mộc Dương lại đầy nghi hoặc: "Ngươi biết tâm quyết ngự sử Kinh Hồng Tiên Kiếm?"
Kinh Hồng Tiên Kiếm này rõ ràng là thanh kiếm của Ngọc tiên tử!
[Nhân Hình Sư:. . Oắt con không biết trời cao đất rộng! Năm đó lão phu nhìn Ngọc tiên tử lớn lên! Tự nhiên sẽ biết tâm quyết ngự kiếm của nàng]
[Nhân Hình Sư: Lão phu sẽ lừa thằng nhãi con ngươi hay sao?]
Rõ ràng sự từng trải của Nhân Hình Sư này rất dày dặn.
Lý Mộc Dương: "Vậy tiền bối, bây giờ ngài có thể dạy cho ta khẩu quyết không? Không phải vãn bối không tin ngài, chỉ đơn thuần là muốn có thêm kiến thức thôi..."
Vẻ mặt Lý Mộc Dương tươi cười.
[Nhân Hình Sư: Không thể nào! Lỡ như hiện tại dạy khẩu quyết cho ngươi, tên nhóc ngươi cầm tiên kiếm chạy mất thì làm sao? Chắc chắn phải mang thanh kiếm về cho La Phong, sau đó lão phu mới có thể dạy khẩu quyết cho ngươi]
Nhân Hình Sư giữ vững ý mình, cho dù Lý Mộc Dương có nói gì cũng không chịu hé răng.
Lý Mộc Dương lải nhải nửa ngày, thấy cái đầu này vẫn không chịu nhả ra, liền nhún vai.
"Được rồi! Như ngươi đã nói, mang thanh kiếm về cho La Phong, ngươi dạy ta tâm quyết ngự kiếm."
Lý Mộc Dương lưu lại trò chơi trước, rồi đi tới rút tiên kiếm trước mộ ra, sau đó rời đi khỏi bí cảnh.
Sau khi bước ra khỏi bí cảnh, đúng như dự đoán đã gặp Cốc bà bà chặn đường.
Tuy nhiên, Lý Mộc Dương xoay người bỏ chạy, không cho Cốc bà bà cơ hội ra tay.
Thân ảnh của hắn chạy điên cuồng trong thành Nam Giang, nhanh chóng bỏ xa Cốc bà bà, một lần nữa trở ve phủ đệ của tướng quân bán yêu La Phong.
Lại là cốt truyện giống nhau.
Sau khi bán yêu tướng quân La Phong cầm lấy Kinh Hồng Tiên Kiếm, lập tức hóa ma, biến thành quái vật khổng lồ cao như ngọn núi, bắt đầu tàn sát người trong thành.
Nhưng lần này, Lý Mộc Dương không khống chế Giang Tiểu Ngư rời đi, mà là tìm đầu của Nhân Hình Sư.
[Giang Tiểu Ngư: Tiền bối, tâm quyết ngự kiếm của Kinh Hồng Tiên Kiếm mà ngài đã hứa... Hiện tại có thể dạy cho ta chứ?]
Ánh mắt Lý Mộc Dương dán chặt vào cái đầu trong trò chơi này, sợ tên này sẽ đổi ý.
Đầu của Nhân Hình Sư nhìn vị tướng quân bán yêu hóa ma đang giết người ở đằng xa, gật đầu.
[Nhân Hình Sư: Được! Bây giờ lão phu dạy cho ngươi]
[Nhân Hình Sư: Tâm quyết ngự kiếm của Kinh Hồng Tiên Kiếm như sau... ]
Nhân Hình Sư trong giao diện trò chơi ngay lập tức đọc ra một phen tâm quyết ngự kiếm huyền ảo khó hiểu.
Lý Mộc Dương trợn to hai mắt, nhìn chằm chằm vào màn hình, không ngừng ghi nhớ những khẩu quyết này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận