Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 614: Đại ca ca, uống thuốc thôi

Chương 614: Đại ca ca, uống thuốc thôiChương 614: Đại ca ca, uống thuốc thôi
Sức mạnh của tàn hổn tướng quân này thật sự quá khủng khiếp.
Mới bắt đầu mà đã gặp phải một con trùm khó nhăn như vậy sao?
Lý Mộc Dương hít sâu một hơi, rút một cây giáo dài từ dưới đât, vung lên đối diện với kẻ địch đang lao tới.
Khả năng quan sát nhạy bén của một game thủ khiển hắn nhận ra điểm yếu của gã râu quai nón này.
Mặc dù tên này có sức mạnh khủng khiếp, nhưng môi lần tân công, con trùm này đều có một khoảng thời gian ngắn bị đứng hình.
Lý Mộc Dương chăm chú nhìn tàn hổn tướng quân đang lao tới, trong khoảnh khắc né tránh cú đập của cây búa vàng, hắn đâm mạnh cây giáo ra, xuyên thằng qua cánh tay của kẻ địch.
[-36671] Một con số chí mạng to lớn hiện lên.
Thanh máu trên đầu tướng quân lôi Chẩn lập tức giảm một đoạn.
Nhưng điều này lại khiến gã đau đớn phát điên, gào thét bẻ gãy cây giáo căm vào cánh tay.
Đồng thời, cây búa vàng vung lên, đập bay Lý Mộc Dương không kịp né tránh.
Lý Mộc Dương mở bảng trạng thái nhiệm vụ, thấy thanh máu của mình chỉ còn lại một phần ba...
Mẹ kiếp, quái vật trong khu chôn cất tiên nhân này thật sự quá mạnh.
Đây mới chỉ là con quái vật đầu tiên, còn nhiều chướng ngại khác nữa.
Chẳng lẽ hắn phải đánh bại tất cả quái vật mới có thể đền giữa rừng đào, đối mặt với di hài tiên nhân sao?
Lý Mộc Dương lập tức bay lên, liên tục vận chuyển linh khí hệ thủy trong cơ thể để chữa trị vềt thương, thanh máu dẩn dân tăng lên.
Nhưng con trùm phía dưới không cho hẵn thời gian nghỉ ngơi.
Tàn hổn tướng quân khổng lồ gào thét lên trời, mạnh mẽ thúc ngựa, tiếp theo đó, con ngựa chiên màu đen dưới chân gã đột nhiên bay lên không trung, mang theo chủ nhân lao tới giêt Lý Mộc Dương.
Ngựa chiến cũng biết bay sao?
Lý Mộc Dương lập tức né tránh, liên tục tự chữa lành vết thương, muốn . chờ thanh máu đầy rồi mới chiến đấu.
Bí cảnh lần này chắc chắn là phó bản có phong cách giồng trong game "Long Duệ Thức Tỉnh" nhất. Lâu rồi không có trải nghiệm đánh quái sảng khoái như thế này, Lý Mộc Dương hét lên một tiếng, sau khi chữa lành vết thương, thanh máu đầy trở lại, lập tức lao tới chiến đấu với tướng quân râu quai nón cưỡi ngựa chiến...
“Đại ca ca, đến giờ uống thuốc rồi... "
Trong rừng đào thoang thoảng hương hoa, Lý Mộc Dương mơ mơ màng màng mở mắt, nhận lấy chén thuốc Tiểu Dã Thảo đưa tới.
Chén thuốc năm màu sắc rực rỡ không biết nấu từ nguyên liệu gì, không có mùi hăng của canh thảo dược thông thường mà có mùi thơm ngọt.
Mặt ngoài chén thuốc còn có rải rác những cánh hoa đào. Sau khi Lý Mộc Dương uống xong chén canh, bông nhiên ho khan một tiêng.
"Ừm... Ta đây là... Có chuyện gì?"
Hắn có chút khó hiểu nhìn rừng đào trước mặt, không hiểu sao cảm thấy quen thuộc.
Nơi này mẹ nó giống như là nơi chôn hài cốt của tiên nhân...
Nhưng chẳng phải hắn đã rời khỏi trò chơi "Long Duệ Thức Tỉnh” rồi sao, hiện tại hăn là đang chơi cuộc sông thường ngày với Tiểu Dã Thảo trong “Cỏ Dại Chết Chóc” chứ?
Tại sao lại chạy đến rừng đào này?
Lý Mộc Dương có chút hoang mang.
Phía sau Tiểu Dã Thảo vang lên giọng nói dịu dàng của một nữ nhân. 'Đột nhiên ngươi bệnh nặng, cho nên đưa ngươi về nhà ta chữa trị... "
Giọng nói của nữ tử này, hắn chưa bao giờ nghe thây trước đây.
Lý Mộc Dương theo bản năng ngẩng đầu lên, ánh mắt lướt qua Tiểu Dã Thảo, nhìn về phía sau lưng nàng.
Chỉ thấy một tiên tử xinh đẹp đang lặng lẽ đứng trong rừng trúc.
Tay nàng cầm một trượng hoa đào, nở nụ cười dịu dàng, đẹp đến mức như một tiên nữ trong tranh.
Nhưng khi hai bên nhìn nhau, tim Lý Mộc Dương lại đập mạnh một cái.
Diện mạo của nữ tử này giống hệt như di thể của tiên nhân trong đồ họa mà hắn đã nhìn thây khi vừa bước vào khu chôn cất tiên nhân!
Chết tiệt! Vậy mà Tiểu Dã Thảo đã đi đến biên giới đất bắc vào mười ngàn năm trước và gặp được vị tiên nhân ngoài biên giới kia?
Đã thấy Tiểu Dã Thảo giới thiệu: “Đại ca ca, vị này là Đào Hoa tiên tử, nàng đã cứu huynh."
Tiểu Dã Thảo có chút cảm kích.
Lý Mộc Dương im lặng, theo bản năng mở ra nhật ký nhân vật.
Cốt truyện giai đoạn bốn của "Cỏ Dại Chết Chóc” nhảy quá nhanh, rất nhiều tình tiết không đáng kể cũng bị hệ thống bỏ qua.
Có khi một giây trước hắn đang đứng trên đỉnh núi nhìn ra biển mây, một giây sau đã đứng trên đường tranh luận với người khác.
Mỗi khi xuất hiện một cốt truyện lạ lẫm, không rõ nguyên nhân hậu quả, Lý Mộc Dương sẽ mở nhật ký của nhân vật ra xem lại.
Nhưng lần này hắn đã tính sai. Nhật ký nhiệm vụ trống rỗng, bản ghi cuối cùng là hắn nghe các vị tiên
nhân luận đạo ở núi Dương Thủ.
Sau đó không có ghi chép gì, không rõ vì sao hắn lại bị bệnh rồi đi đến nơi này.
Nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của Lý Mộc Dương, Tiểu Dã Thảo mở miệng giải thích.
"Đại ca ca, khi huynh đang nghe muội với lão tiên luận đạo ở núi Dương Thủ, đột nhiên ngất xỉu và phát bệnh nan y."
"May mà Đào Hoa tiên tử đi ngang qua thăm hỏi lão tiên, nàng tỉnh thông y thuật, đưa chúng ta về nhà, cần thận chữa trị cho đại ca ca, lúc này huynh mới tỉnh lại. " Tiểu Dã Thảo kể lại tình huống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận