Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 738: Ngươi lại cứu ta một lần nữa

Chương 738: Ngươi lại cứu ta một lần nữaChương 738: Ngươi lại cứu ta một lần nữa
Dường như đẳng sau bức tường đổ nát đó, bất cứ lúc nào cũng có thể. - xuất hiện vài bóng người hét lên giết “kẻ phản bội Lý Mộc Dương”.
Tổng thể lực lượng của Huyết Liên Giáo không mạnh lắm, theo báo cáo chiền sự của Luyện Ma Tông, khi Huyết Liên Giáo bị tiêu diệt, tất cả các cường giả Tử Phủ của Huyết Liên Giáo đều đã bị giêt.
Theo lý thuyết mà nói, bên cạnh Thầm Nghiên giờ chỉ còn những tu sĩ Thần Du cảnh.
Nhưng dù là Thần Du cảnh, cũng rất rác rồi.
Điều quan trọng nhất là, đối phương ần mình trong bóng tôi, còn Lý Mộc Dương lại ở ngoài sáng.
Ai mà biết được bọn họ sẽ dùng mưu kê gì.
Lý Mộc Dương đi suốt chặng đường này, cờ xí rực rỡ, đi lại công khai, sợ người khác không biết mình là đệ tử Luyện Ma Tông, bày biện rât phô trương.
Nếu thành trì này là sào huyệt của dư nghiệt Huyết Liên Giáo, rất có thê Thấm Nghiên đã biết Lý Mộc Dương đến rổi!
Nhìn thiếu nữ u hồn trước mắt, Lý Mộc Dương hỏi: “Tại sao ngươi lại ở đây?"
Cô nàng này mỗi lần xuất hiện đều không có chuyện gì tôt lành.
Lần trước nàng ta xuất hiện, mang đền tin tức Lý Mộc Dương bị Thanh Dương Hội đề ý.
Lần này đột nhiên xuất hiện, mang đến tin tức nơi đây là sào huyệt của Huyết Liên Giáo...
Dù cảnh báo là chuyện tốt, nhưng tại sao môi lần xuât hiện ngươi đều mang theo tai họa?
Lý Mộc Dương nghỉ ngờ nhìn thiếu nữ trước mặt: “Không phải ngươi nói muốn đi du ngoạn bổn bể sao? Sao lại chạy đến địa bàn của tỷ tỷ nhà ngươi?"
Chẳng lẽ nào thiếu nữ u hồn này luôn luôn theo dõi mình sao...
Thiếu nữu hồn chớp mắt ngây thơ nói: “Đúng vậy, ta đang du ngoạn bồn bể. Nhưng may mẫn, tình cờ gặp tỷ tỷ ở gần đây."
“Ta nghi ngờ đây chính là sào huyệt của bọn họi”
Thiếu nữu hổn nói bằng giọng điệu thần bí, nhìn xung quanh một lúc lâu, mới tiền đến bên cạnh Lý Mộc Dương, hạ thấp giọng nói.
Tỷ phu, các ngươi đến đây công khai rầm rộ như vậy, là định tiêu diệt họ sao?” Thiếu nữ u hổn trông ngây thơ trong sáng, hoàn toàn không nhận ra sự nghi ngờ của Lý Mộc Dương.
Sau khi im lặng một lúc, Lý Mộc Dương hỏi: “Vậy là ngươi vân chưa gặp Thẩm Nghiên?”
Thẩm Diệu gật đầu: “Đương nhiên rồi, nếu ta gặp tỷ ấy, lỡ dọa người ta lên cơn đau tim đột tử thì sao? Tỷ ấy còn không biêt mình có một người muội muội cơ mà."
“Hơn nữa..."
Thẩm Diệu nói, liếc nhìn Lý Mộc Dương một cái: “Nếu tỷ ây biết ta cùng tỷ phu hợp tác lừa nàng, phá hủy căn cơ của Tứ Phương Đỉnh, là công thần lớn trong việc tiêu diệt Huyết Liên Giáo, tỷ tỷ sẽ tức đến chết."
Thiếu nữ u hồn nói một cách thản nhiên.
Lý Mộc Dương cạn lời: “Ngươi còn biêt là mình hại Huyết Liên Giáo nữa LG
Cô nàng Thẩm Diệu này, bề ngoài trông vô hại, ngây thơ trong sáng, nhưng bên trong lại có chút mưu mô. Thẩm Diệu cười toe toét, tỏ ra đáng yêu để qua chuyện.
Lý Mộc Dương nhìn lại thành nhỏ trước mặt, nói: “Vậy tình hình bên: Thấm Nghiên thể nào? Nàng ây biết ta đền đây, định triệu tập nhân thủ giết ta để trả thù cho những thân tín Huyết Liên Giáo bị sát hại sao?” Thẩm Diệu lắc đầu: “Tỷ ấy bây giờ vân chưa muôn giềt ngươi, ngược lại còn có chút kiêng dè, nghỉ ngờ Luyện Ma Tông tìm ra chô của họ, cổ tình phái ngươi đến thăm dò.”
“Dù có người muốn giết ngươi, nhưng tỷ tỷ đều ngăn lại."
“Nhưng sự trấn áp này chắc sẽ không kéo dài lâu, tỷ tỷ của ta thông minh như quỷ. Nếu để tỷ ấy phát hiện các ngươi chỉ là vô tình đi qua... hì hì..." Thẩm Diệu cười hì hì nhìn Lý Mộc Dương từ đầu đền chân: “Tỷ phu, ngươi nên sớm chuẩn bị bảo vệ bản thân đi.”
Coïi chừng chưa đến được Hợp Hoan Tông, mà lại bị lật thuyển trong mương."”
Lời của Thẩm Diệu khiến tâm trạng của Lý Mộc Dương dịu lại một chút. Vì Thẩm Nghiên tạm thời không dám ra tay với hãn, hiện tại hắn còn có sự chuẩn bị, mọi chuyện trở nên dê dàng hơn.
Cùng lắm thì những chặng đường ˆ tiếp theo, hăn sẽ không rời Yến Tiểu Như nửa bước. Có đại năng cảnh giới Tử Phủ Yến Tiểu Như che chở, Lý Mộc Dương không tin những dư nghiệt của Huyết Liên Giáo có thể giết hắn được.
Lý Mộc Dương nhìn thiếu nữ u hồn trước mặt, nói: "Cảm ơn ngươi đã nhắc nhở, ngươi lại cứu ta một lần nữa."
Thiếu nữ vui vẻ nở nụ cười: "Chúng ta là người một nhà... không cần khách sáo."
Nhưng ngay giây tiếp theo, câu hỏi của Lý Mộc Dương làm nụ cười trên khuôn mặt thiểu nữ đông cứng lại. "Nhưng ta có một câu hỏi, tại sao ngươi cứ theo dõi ta hoài vậy? Sao không đi du ngoạn bổn bề?"
Lý Mộc Dương nghỉ ngờ nhìn thiếu nữ u hổn trước mặt, nói: "Trên người ta có gì thu hút ngươi sao?" Lần cảnh báo trước nói là tình cờ thì đành chịu, lần này lại tình cờ nữa thì quá vô lý rồi.
Lý Mộc Dương không tự luyến đến mức nghĩ rằng mình dễ dàng chiếm được trái tỉm của thiếu nữ xấu bụng này, hắn nghi ngờ Thẩm Diệu nhắm vào thứ gì đó trên người mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận