Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 656: Tà Thần giáng thế

Chương 656: Tà Thần giáng thếChương 656: Tà Thần giáng thế
Tuy nhiên, những người tu luyện bình thường sao có thể đuổi kịp sự tổn tại cấp bậc Tà Thần.
Lý Mộc Dương nhanh chóng bỏ rơi những kẻ truy đuổi phía sau, chạy thăng về phía bắc.
Hướng của mũi tên ánh sáng trắng trên phù hộ thân đã chỉ về phương bắc.
Lý Mộc Dương vượt qua vùng đất dài dãng dặc, bay qua xích đạo nóng bỏng, cuối cùng đến bán cầu bắc gió lạnh thâu xương.
Đồng thời cũng đã đến tận khu vực cực Bắc của mảnh đất này.
Vùng đất đã thức tỉnh và sẽ nuốt chứng những người tu luyện. Khoảnh khắc bước vào phía bắc núi Âm Sơn, Lý Mộc Dương cảm thấy trong lòng run lên. Bởi vì vùng đất này đã thức tỉnh và bắt đầu nuốt chửng những người tu luyện, nên lúc này ở bắc địa không còn tu sĩ, ngay cả yêu ma quỷ quái cũng đã chạy trốn khỏi nơi này.
Lý Mộc Dương bay thẳng theo hướng mũi tên, cuồi cùng đi tới một thung lũng quen thuộc, nhìn thây lá phong nở rộ khắp ngọn núi.
"Mẹ nó!"
Trong nháy mắt nhìn thấy ánh sáng trắng chỉ thăng vào Hoàng Phong Cốc, Lý Mộc Dương thâm kinh ngạc, nhưng cũng có loại cảm giác quả nhiên là như vậy.
Ánh sáng trắng này lại chỉ hướng vào trung tâm Hoàng Phong Côc.
Hoàng Phong Cốc đã từng là nơi sinh sống của Yêu tộc, lúc này lại biển _ thành một hồ trời tôi tắm khổng lổ. Bên trong cái hố đen như mực, không biêt sâu bao nhiêu mét.
Mà Yêu tộc Hoàng Phong Cốc từng sống ở đây rõ ràng đã chạy trổn khỏi đãt bắc từ lâu.
Vì vậy những dị thường trong hố trời này đến nay mới được Lý Mộc Dương phát hiện.
Nhìn thấy mũi tên trắng chỉ vào cái hô đen như mực bên dưới, Lý Mộc _ Dương hít một hơi thật sâu, trực tiếp nhảy thăng vào trong hổ, bay vào đó.
Hắn từng đến nơi này quá nhiều lần nên đã sớm quen thuộc.
Bên dưới hố trời là một thế giới sương mù quỷ dị, nơi có nhiều Thực Tâm Trùng sẽ tổn tại ở hàng nghìn năm sau.
Hơn nữa thế giới sương mù đó, dường như thông đến U Minh Giới tan VỠ.
Chẳng lẽ hung đồ bí ẩn đến từ U Minh Giới?
Trong hố đen như mực, Lý Mộc Dương cấp tốc rơi xuồng, rât nhanh đã đi vào trong sương mù.
Sương mù tràn ngập hỗn loạn, ánh sáng trăng không ngừng hướng về phía trước.
Lý Mộc Dương bay trong sương mù theo chỉ dân của mũi tên trắng, nhưng bay về phía trước một lúc lâu, vân không thầy Thực Tâm Trùng nào.
Trong sương mù này trống rỗng, không có thứ gì cả.
Hoàn toàn khác với khung cảnh vạn năm sau, xác quái vật khắp nơi và Thực Tâm Trùng tàn phá bừa bãi.
Lý Mộc Dương bay nhanh, thân thể Tà Thần nửa trong suốt đạt tới tốc độ cực hạn.
Sau khi bay trong sương mù suốt một giờ, cuồi cùng hắn cũng nhìn thầy thứ gì đó xuât hiện trong sương mù phía trước.
Đó là một đền thờ khổng lồ lơ lửng trong sương mù, được bao quanh bởi nhiều tảng đá to và đất vụn.
Đền thờ lơ lửng trong sương mù, ở trung tâm có một vòng xoáy cực lớn màu xanh lục, không biết sau vòng xoáy sẽ dân đến đâu.
Mà lúc này, có ba bóng người ngồi trên mảnh đất xung quanh đến thờ.
Sợi xích màu lam bị chúng nắm chặt, Tiểu Dã Thảo bât động trong hư không, dường như đã từ bỏ chổng cự.
Nhìn thấy thân ảnh đáng sợ của Liệp Lão Gia xuât hiện, ba bóng người đang ngổi tĩnh tọa đều giật mình kinh hãi. Bọn chúng đột nhiên ngẩng đầu lên, ánh mắt lạnh như băng ngay lập tức khóa chặt vào bóng dáng của Tà Thần tràn đầy khí thê mà đến trong màn sương.
",.. Tà Thần viễn cổ?"
"Tại sao lại xuất hiện ở đây?"
"Kẻ đến không có ý tốt..."
Giọng điệu của ba tên hung đồ lạnh lùng, nhanh chóng trao đổi vài câu. Sau đó, bọn chúng đồng thời đứng dậy, cầm lên sợi dây xích màu lam trên tay và kéo theo Tiểu Dã Thảo tới phía sau.
Ba tên hung đồ đồng thời bay lên, đạp lên khoảng không đổi mặt với Tà Thần, lạnh lùng nhìn nhau.
Dường như bọn chúng có ý đồ dùng khí thế để xua đuổi Tà Thần.
Nhưng sau khi Lý Mộc Dương thu hẹp khoảng cách, trực tiếp mở ra hai tay gầy guộc như que củi, trong miệng tru lên.
Chiếc áo choàng rách rưới bên dưới đột nhiên bị xốc lên, vô số côn trùng quái dị màu đen bay về phía ba tên hung đổ.
Những con trùng đen rậm rạp chằng chịt tạo thành từng sợi xích màu đen quần về phía trước.
Vẻ mặt ba tên hung đồ lạnh lùng khi nhận ra loài côn trùng kỳ lạ này.
"... Liệp Hổn Trùng."
"Là Liệp Lão Gial"
"Không! Không phải Liệp Lão Gial Là Tà Mạch nhất tộc!"
Tên hung đổ có thực lực mạnh nhất cầm Long Tích Kiếm trong tay, chỉ cần liếc mắt là hắn có thể nhìn thấu bản chất của Tà Thần trước mặt.
"Tà Mạch nhất tộc đã nô dịch Liệp Lão Gia, muốn cứu người!"
Một tiếng rồng gầm vang lên trong sương mù, thanh tiên kiếm được luyện chế từ Bắc Hải Long Quân đột nhiên bổ ra làn sương mù, kiếm khí hùng vĩ trực tiếp chém vỡ hàng vạn con Liệp Hồn Trùng.
Tuy nhiên, thân ảnh Tà Thần to lớn vẫn bất chấp lao tới và hét lên chói tai với ba tên hung đổ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận