Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 599: Cắn chết ngươi, tiếu tử đáng ...

Chương 599: Cắn chết ngươi, tiếu tử đáng ...Chương 599: Cắn chết ngươi, tiếu tử đáng ...
Giờ nhìn lại, nàng mới phát hiện ra, tên thiếu niên ranh mãnh này hoàn toàn không tuyệt vọng, hắn đã sớm có thể ra khỏi bí cảnh, mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát của hắn, nên hắn mới có thể bình tĩnh như vậy.
Nhưng trong thời điểm sinh tử tuyệt vọng, lòng nàng nguội lạnh, nàng đã làm rất nhiều chuyện ngu ngốc mà bình thường Yến trưởng lão tuyệt đối không làm.
Trước mặt một đệ tử trẻ tuổi xa lạ, Yến Tiểu Như lộ rõ bản chất, tham ăn vặt, còn ngày nào cũng kéo hăn nói chuyện, thảo luận về các món ăn vặt ở khắp nơi, phá hỏng hình tượng mà nàng đã dày công xây dựng nhiều năm. Cuối cùng còn nằng nặc đòi truyền công pháp cho hắn... AI
Tên tiểu tử đáng ghét này!
Không chừng sau khi chuyện ở thành Ma Kiểm kết thúc, tên tiểu tử này trong bóng tối đã cười nhạo sự ngây thơ và nhát gan của mình không biết bao nhiêu lần... AI
Muốn chết quái
Muốn chết quái
Má nàng đỏ lên nhanh chóng, người ngoài nhìn vào cũng có thể thây rõ. Giây tiếp theo, nàng đột ngột ngẩng đầu lên, mặt đỏ bừng, mắt tròn xoe lao tới.
"Ta sẽ liều mạng với ngươi, tên tiểu tử ranh mãnh!"
Trong căn phòng kín đáo, Yến Tiểu Như nhanh chóng đánh úp Lý Mộc Dương không kịp trở tay, đầy hắn ngã xuồng đât.
Trên tấm thảm dày mềm, hai người lăn lộn thành một cục.
Lý Mộc Dương còn cố gắng giơ tay, thể hiện sự bình tĩnh.
Nhưng sau khi bị Yến Tiểu Như đẩy ngã, vị trưởng lão nghiêm nghị lạnh lùng trước mặt mọi người lại đẩy oán khí, căn vào vai hắn một cái.
Cơn đau từ phần vai bị hàm răng ép chặt, khiển Lý Mộc Dương đau đớn đền nôi giãy giụa lạch đạch.
"Chết tiệt! Ngươi điên thật à! A đau đau đaull"
"Yến Tiểu Nhưi Ngươi mau nhả ra!" "A aa... vai của tal AI"
Lý Mộc Dương đau đớn kêu la, giãy giụa dữ dội trên sàn nhà.
Tuy nhiên, tứ chỉ của Yến Tiểu Như lại khóa chặt vào người hắn, hai cơ thể dính sát vào nhau.
Mặc cho Lý Mộc Dương giãy giụa thế nào cũng không có kết quả. Chỉ có cơn đau ở vai ngày càng mãnh liệt.
“Ngươi là thứ gì vậy!” Lý Mộc Dương đau đền đổ mồ hôi hột.
Yến Tiểu Như cắn chặt lấy hắn một hổi lâu, rối mới hài lòng ngấng đầu lên, thả vai hắn ra.
Nàng kiêu ngạo hừ hừ hai tiếng, ngổi lên người Lý Mộc Dương, nhìn xuống hắn nói: "Để xem ngươi có dám trêu chọc ta nữa không, tên tiểu tử ranh mãnh này. Bể ngoài thì trông thật thà chât phác, nhưng thực ra lại đầy tâm địa mưu mô."
"Nếu ngươi còn dám lừa ta nhưở _ thành Ma Kiểm, ta sẽ dùng răng căn từng miếng thịt trên người ngươi xuống! Biển ngươi thành bộ xương!" Yến Tiểu Như hừ hừ, phô trương miệng lưỡi độc địa của mình. Lý Mộc Dương bị nàng cắn đến run rấy, nhìn thây cặp răng trắng nhỏ của Yên Tiểu Như, lập tức rùng mình. Hắn chắc chắn rằng Yến Tiểu Như nói là làm.
Cô nàng ngây thơ này, không phải ngươi là truyền nhân của Thiên Cơ Các sao? Sao răng lại sắc hơn cả yêu nữ thể này!
Lý Mộc Dương bất đắc dĩ nhận thua: "Ta đã nói cho ngươi biết bí mật về Kinh Hồng tiên kiểm rổi, sao có thể lừa ngươi nữa chứ. "
Yến Tiểu Như lúc này mới hài lòng gật đầu: "Hừi Có cho ngươi cũng không dám."
Cô nàng ngây thơ nhìn thấy Lý Mộc Dương nhận thua, cảm thầy như mình giành được chiền thẳng, tràn đầy tự mãn. Nhưng ngay sau đó, mặt nàng lại đột nhiên đỏ bừng.
Nàng đang ngổi trên người Lý Mộc Dương, tư thể rất không đứng đăn. Nhưng vấn đề chính là, tư thế không đứng đẫn này khiển nàng để lộ hoàn toàn điểm yếu của mình.
Trong nháy mắt, nàng cảm nhận được một thanh kiềm sắc nhọn đang chĩa vào mình.
Lưỡi kiếm đó thật hung bạo và mạnh mẽ, chỉ trong khoảnh khắc tiếp xúc, cảm giác nóng bỏng tràn lan khắp cơ thể nàng.
Cơ thể Yến Tiểu Như mềm nhũn.
Bị chế ngự điểm yếu, nàng ngay lập tức không dám cử động nữa.
Sợ rằng nếu còn động đậy, thanh kiếm hung bạo đó sẽ đâm nàng. Trong tình huống nguy hiểm chưa từng có, cơ thể Yến Tiểu Như cứng đờ, không dám nhúc nhích.
Nàng chỉ còn biết mở to mắt đầy kinh hãi nhìn Lý Mộc Dương dưới thân mình.
"Ngươi thật quá biến thái!"
"Tại sao ta cắn ngươi đau như vậy, mà ngươi lại... "
Mặt Yến Tiểu Như đỏ như máu, nàng không dám nói tiêp câu sau.
Lý Mộc Dương bị nàng chất vấn thì _ ngượng ngùng ho khẽ, nhưng vần rất mạnh miệng: "Đó là biểu hiện của sự khỏe mạnh!"
"Khí huyết dổi dào, xông phá tận trời hiểu không?"
"Thời xưa có câu thơ, nam nhi hà bất đới Ngô Câu, thu thủ Quan Sơn ngũ thập châu (thơ này dịch đại khái là: "nam nhi đại trượng phu vì sao không xông pha đi mở rộng năm núi mười châu.")!"
"Ta mang trong mình thanh kiếm sắc bén, đó là điều tốt!"
Đây là lần đầu tiên trong hai kiếp người, Lý Mộc Dương tiêp xúc gần gũi với người khác giới như vậy.
Hắn cảm thấy tim đập thình thịch, máu toàn thân như sôi lên.
Yến Tiểu Như cảm nhận được thanh kiểm càng hung bạo, trong mắt lóe lên tia hoảng loạn.
Nàng theo phản xạ muốn đứng dậy bỏ chạy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận