Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 79: Hắn là ca ca của ta, thế là đủ rồi (2)

Chương 79: Hắn là ca ca của ta, thế là đủ rồi (2)Chương 79: Hắn là ca ca của ta, thế là đủ rồi (2)
Chương 79: Hắn là ca ca của ta, thế là đủ rồi (2)
"Nhưng tài nguyên tu luyện ở ngoại môn của Luyện Ma Tông rất nghèo nàn, chỉ có một ít linh thực hạ phẩm được phân phát hàng tháng."
"Với nguồn tài nguyên như thế, không thể tu luyện với tốc độ nhanh như vậy."
"Cho nên ta đã nói có điều gì đó kỳ lạ trên người ca ca của ngươi, hắn không chỉ tiến bộ rất nhanh trong tu luyện mà hắn còn sở hữu phù lục cấp cao với sức sát thương đáng kinh ngạc."
"Tất cả những thứ này không phải là thứ mà người bình thường có thể sở hữu.
"Chắc chắn trên người ca ca ngươi có ẩn giấu bí mật nào đó."
Bà lão bình tĩnh nói.
Cô gái trên đường núi im lặng suy nghĩ thông tin bà lão đưa ra.
Một lúc sau, nàng mỉm cười và lắc đầu.
"Nếu ca ca ta thực sự đã gần đến Trúc Cơ thì ta mừng thay cho hắn."
"Về phần bí mật... Ta, một nghĩa muội từ trên trời rớt xuống, cũng có những bí mật chưa nói cho hắn biết."
"Dù sao ta biết hắn là ca ca của ta, chính là người đã tiêu hết tiền bạc, làm việc không biết mệt mỏi để cứu ta."
Cô gái vừa nói vừa quay người nhìn ngôi nhà nhỏ lợp ngói ở lưng chừng núi, khế thở dài, nhưng ánh mắt của nàng ấy vô cùng kiên quyết.
"Chỉ cần hắn là ca ca của ta, thế là đủ rồi."
Giọng nói nhỏ nhẹ của cô gái vang vọng trong rừng.
Giọng bà lão mỉm cười nói.
"Ta không hề bảo ngươi làm hại ca ca của ngươi... Tại sao cô nhóc lại phản ứng dữ dội như vậy?"
"Đúng rồi, ta nhớ không nhầm thì hắn đâu phải ca ca ruột của ngươi? Làm gì có quan hệ máu mủ gì?
"Nếu hai người đã có quan hệ tốt như này, vậy thì tốt nhất là ngươi nên gả cho hắn, vừa hay ngươi với hắn đều chia sẻ bí mật cho nhau. Khi đó, phu thê các ngươi hoà hợp, cùng nhau tiến bộ, tiền đồ trong tương lai không thể đo lường được."
Bà lão cười ha hả, nói.
Lời vừa dứt, cô gái mặt đột nhiên đỏ bừng, xấu hổ.
"Tiền bối!"
Cô gái xấu hổ giậm chân, chạy đi: "Người đang nói cái gì vậy!"
Cô gái hai má nóng bừng bước nhanh, nhưng giọng nói của bà lão vang lên bên tai, tựa hồ rất hài lòng với phản ứng của cô bé.
Tuy nhiên, bà lão không nói gì vì bà không chắc chắn về điều đó.
Nhưng bà mơ hồ nhìn thấy dấu vết của một loại ma công cổ xưa nào đó trên người Lý Mộc Dương.
Loại ma công của thôn Hắc Vân được cho là đã thất truyền trong nhiều năm... Nghĩ đến đây, bà lão lặng lẽ thở dài.
Nếu bí mật của ca ca Lý Nguyệt Thiền thực sự có liên quan đến thôn Hắc Vân thì sẽ quá nguy hiểm.
Nhưng bà không thể chắc chắn liệu đó có thực sự là ma công của thôn Hắc Vân hay không. Đó có thể là dấu vết của một sức mạnh ma công tương tự nào đó. Theo lý thuyết, thứ thuộc về thôn Hắc Vân không thể nào lại xuất hiện trên đời được.
Kết cục tốt nhất cho thôn trang đáng sợ và kỳ lạ kia chính là bị chôn vùi trong dòng chảy thời gian, không bao giờ xuất hiện trên cõi đời này.
"Đại ca ca, hôm nay chúng ta đi đâu vậy?”
Tiểu Dã Thảo tò mò đi theo Lý Mộc Dương trên con đường đá ở thôn Hắc Vân.
Tiểu Dã Thảo trong thế giới trò chơi, ban đầu là một đứa trẻ gầy gò, giờ đã phát triển thành một cô gái mới lớn như ngày nay.
Mười bốn tuổi là độ tuổi phát triển thể chất.
Thân hình của nàng gần như chạm đến ngực Lý Mộc Dương, mặc dù nhiều năm sống trong thôn khiến thân thể nàng yếu ớt, nguyên nhân là do nàng vẫn luôn bị rút máu.
Nhưng dù có yếu đuối đến đâu thì nàng vẫn nhỉnh hơn rất nhiều so với đứa trẻ lang thang gầy gò khi xưa.
Dưới sự nuôi dưỡng cẩn thận của Lý Mộc Dương, cơ thể cô gái nhỏ đã có da có thịt, làn da trở nên trắng nn mềm mại như trứng gà bóc.
Bộ ngực trong quần áo thôn dân phồng lên một chút.
Mái tóc thắt bím đuôi ngựa dài được buộc phía sau đầu, đung đưa theo chuyển động của cô gái, trông khá đáng yêu.
Nhìn từ bên ngoài, Tiểu Dã Thảo trông giống như một cô gái bình thường ở trong thôn.
Hạn chế duy nhất là làn da nhợt nhạt do máu bị rút quanh năm khiến nàng trông rất uể oải và có chút chán nản.
Nghe Tiểu Dã Thảo tò mò hỏi thăm, Lý Mộc Dương di tới phía trước nói: "Cốc bà bà bảo chúng ta đi tìm bà ấy, nói có chuyện muốn nói..."
Lý Mộc Dương cũng tò mò, không biết Cốc bà bà muốn làm gì với hắn.
Quá trình của trò chơi nuôi dưỡng này diễn ra suôn sẻ trong suốt giai đoạn thứ hai, tất cả đều là việc cho ăn và đồng hành cùng nàng ngày này qua ngày khác, điều này khiến Lý Mộc Dương phải tốn rất nhiều thời gian.
Sau khi thông qua giai đoạn thứ hai, nuôi dưỡng ở giai đoạn thứ ba ban đầu không có gì bất thường, vẫn là mấy việc cho ăn thường ngày.
Công việc lặp đi lặp lại đơn điệu này khiến Lý Mộc Dương gần như nghĩ rằng tất cả công việc tiếp theo đều là loại công việc hàng ngày này.
Nhưng vào lúc này, Cốc bà bà đột nhiên hỏi hắn một chuyện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận