Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 798: Câu chuyện tình yêu của Trư...

Chương 798: Câu chuyện tình yêu của Trư...Chương 798: Câu chuyện tình yêu của Trư...
Lý Mộc Dương vừa nói vừa cầm bút trên bàn nhanh chóng viêt.
Rất nhanh, hắn đã qua quýt viết xong một phong thư, nhét vào phong bì rồi đưa cho đại công tử Nhiếp phủ.
Ba huynh muội Nhiếp phủ đều kinh hãi trước câu từ khoa trương phóng đại của Lý Mộc Dương.
"Tu sĩ hải ngoại?"
"Vượt qua Biển Sương Mù mà đến... " “Có sức mạnh giết chết Tà Thần...” Bất kỳ câu nào trong ba cụm từ này cũng đủ để khiển mọi người kinh hãi. Biển Sương Mù thần bí khó lường, nhưng người kia lại có thể vượt qua Biển Sương Mù, còn năm giữ sức mạnh tiêu diệt Tà Thần...
Lúc này, khi hai huynh đệ Nhiếp gia cầm lầy phong thư của Lý Mộc Dương, đột nhiên cảm thấy phong thư này nặng như núi.
Nếu lời tiên trưởng nói là thật thì vị tu sĩ thần bí vượt biển mà đền này chắc chắn là niềm hy vọng của lục địa Thiên Nguyên!
Nếu có thể ngăn chặn được Tà Thần giềng Cổ Oán tàn phá bừa bãi, chắc chăn là công đức vô lượng!
Đây là một chuyện lớn quan trọng hơn bãt kỳ trận chiến nào, liên quan đến sinh linh trong thiên hạ.
Hai huynh đệ Nhiếp gia dùng sức gật đầu, lập tức cung kính cúi chào với Lý Mộc Dương.
"Tiên trưởng yên tâm, hai huynh đệ chúng ta có chết cũng sẽ đưa phong thư này tới!"
Vẻ mặt huynh đệ Nhiếp gia kiên định. Lý Mộc Dương cảm thấy hơi xấu hổ khi nhìn ánh mắt kiên quyết mang tỉnh thần bất chấp tính mạng xông pha khói lửa của hai người họ.
"Cái này... Cũng không cần phải như thê..."
"'Chỉ cần các ngươi gặp được Thẩm Nghiên, đưa thư cho nàng, giúp nàng có chỗ đặt chân ở phương nam là được, không có gì nguy hiểm."
"Các ngươi vẫn phải đặt mạng sống của mình lên hàng đầu."
Vì sao huynh đệ Nhiếp gia lại có phản ứng nóng vội như những kẻ lỗ mãng, săn sàng xông pha liều mạng bãt cứ lúc nào?
Mặc dù hắn có hơi phóng đại một chút về nhiệm vụ, nhưng cũng không cần như vậy chứ?
Lý Mộc Dương không biết nói gì, lừa dồi hai huynh đệ Nhiếp gia, cuồi cùng bọn họ cũng bỏ quyết tâm theo hắn về kinh thành.
Nhìn thấy huynh đệ Nhiếp gia từ bỏ việc đi theo, Lý Mộc Dương thở phào nhẹ nhõm.
Sau khi giải quyết xong chuyện này, hắn không chậm trê nữa mà trực tiếp dân cô bé rời khỏi doanh trại phản quân, đi về phía con đường nhỏ trong núi bên ngoài Hặc Uyên Quan.
Hắn muốn quay trở lại theo con đường đã đền lúc trước, thừa dịp trong hoàng cung đang hôn loạn, giải cứu mâu thân của Nhiếp Ngữ Băng. Khi hai người rời khỏi doanh trại phản quân, bên ngoài Hắc Uyên Quan đã vang lên tiếng kêu “giêt” rung trời, khói lửa nổi lên bổn phía.
Phản quân gần như dùng toàn bộ chủ lực, điên cuồng tấn công quan ải, cô găng chiểm lây quan ải cuối cùng dân vào kinh thành này. Mà binh lính trấn giữ trên quan ải dường như cũng đang cô gắng hết sức để chồng cự.
Vô số mũi tên bay ngang qua bầu trời u ám, hàng hàng lớp lớp binh lính chạy ào ào trên mặt đât, giỗng như một đàn kiên kéo nhau đi tìm thức ăn, ùn ùn kéo về phía cửa ải ở cuối chân trời.
Lý Mộc Dương đi theo bên cạnh cô bé, đi vào con đường núi hẻo lánh ở bên ngoài Hắc Uyên Quan.
Trên con đường núi gập ghềnh, cô bé trổn trong cơ thể Họa Bì Yêu, để cho Họa Bì Yêu hành động nhanh nhẹn mang nàng đi trên con đường núi hiểm trở.
Cô bé nhỏ giọng nói: “Tiên trưởng, hai huynh trưởng đã nói cho con nghe về mâu thân con.”
"Các huynh ấy nói mẫu thân con là tỷ tỷ của đương kim hoàng thượng, từng là trưởng công chúa."
"Phụ thân ruột của con là một vị tán tu trên núi, bị tiên hoàng chém đầu vì phát sinh tình cảm với mâu thân." "Lúc đó con còn trong tã lót, bị phụ thân mang đi, mang về Nhiếp phủ nuôi dưỡng... "
Nhiếp Ngữ Băng kể lại một câu chuyện tình yêu rât thường gặp.
Cựu công chúa yêu tán tu trong núi, muốn từ bỏ vinh hoa phú quý để theo đuổi tình yêu.
Nhưng hoàng đế đời trước lại tàn nhân ngang ngược, trong mắt kẻ này, nữ nhỉ của mình cùng dân đen chăng khác gì nhau, dù giết chết cũng chăng đau lòng.
Nữ nhi ngỗ nghịch ông ta, muốn lưu lạc thiên nhai, thể là ông liền ra lệnh bắt tên tán tu kia và giêt chêt hăãn trước mặt nữ nhi mình.
Sau đó, ông ta giam nữ nhi mình trong đình viện, mãi đến hai năm trước tân đế đăng cơ mới thả tỷ tỷ ra. Nhưng không ngờ rằng hoàng đế mới này còn đáng sợ hơn cả phụ thân của mình. Bề ngoài, hắn ta là một minh quân trẻ tuổi đầy tham vọng, cải cách rất nhiều tệ nạn trên triểu đình. Nhưng ngụy trang chưa đầy hai năm, hắn ta đã hoàn toàn xé bỏ lớp mặt nạ và giết chết các đại thần trung thành, thậm chí ngay cả người thân của mình cũng không tha, diệt sạch toàn bộ dòng dõi hoàng tộc.
Bây giờ còn giam giữ tỷ tỷ mình trong hoàng cung...
"Hắn muốn trở thành người nắm giữ thượng cổ tà mạch duy nhất trên thế gian?"
Lý Mộc Dương cau mày, đoán được âm mưu của vị hoàng đế này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận