Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 580: Phi thuyền tan vỡ

Chương 580: Phi thuyền tan vỡChương 580: Phi thuyền tan vỡ
Về phần truyền nhân của tà mạch thượng cổ thần bí khó lường kia... Phụ nhân thần bí nhìn Lý Mộc Dương cách đó không xa, nhưng vần luôn không thể nhìn thấu nam tử bình tĩnh như thường này.
Trên người đối phương tràn ngập một luổng khí tức ngây ngô kỳ quái, che đậy hết thảy.
Ngay cả bà, Thi Giải Tiên thượng cổ cũng không nhìn thấu.
Rõ ràng chỉ là một Kết Đan Cảnh... Tình trạng đi ngược lại lẽ thường và quỷ dị như vậy càng khiển phụ nhân thần bí kiêng ky hơn một phần.
Mà cuối cùng phi thuyển Vân Liễn đã tan nát vào xế chiều sau khi liên tục bay vùn vụt trong hai giờ.
Khi phi thuyền vỡ nát, đầu tiên chỉ là phẩn thân thuyển bên ngoài boong tàu.
Nhưng khi một trong những vết nứt mở rộng, vô số vết nứt kéo dài trên bề mặt thân thuyển cũng liên tục nứt toạc ra.
Chỉ trôi qua mười hai hơi thở, chiếc phi thuyền tỉnh tế xinh đẹp này đã mât hêt ánh sáng, tan vỡ giữa không trung.
Vô số mảnh thân tàu vỡ vụn và rơi xuống mặt đất bên dưới.
Nhưng dì Tố đã chuẩn bị từ sớm nên lập tức lẫy ra nhân càn khôn, vớt hết những mảnh vỡ thân tàu rổi bỏ vào. Ba người đáp xuống nơi hoang vu, lúc này bon họ đã hoàn toàn mất đi pháp khí để bay.
Vẻ mặt Dì Tố như thường, nói: "Tiếp tục đi về phía trước, trưởng lão đang chi viện cho chúng ta ở phía trước. " Chuyện cho đến lúc này, cũng chỉ còn lại một con đường trồn.
Về phần Yến Tiểu Như đang chỉ viện... Hiển nhiên, so với Yến Tiểu Như, khả năng cao là đám ma tu Khô Diệp lão nhân sẽ đến sớm hơn.
Lý Mộc Dương thở dài, liếc nhìn muội muội trời cho bên cạnh.
Hắn muốn lừa Nguyệt Thiển rời đi. Tiểu nha đầu này, thường ngày thông minh như vậy, vào thời điểm sông chết mất đi lý trí, không biết nàng muốn ở lại làm gì.
Chẳng lẽ nàng còn có con át chủ bài nào chưa lầy ra?
Nhưng bất kể nàng có con át chủ bài gì thì khả năng cao là bây giờ nó cũng vô dụng.
Bởi vì sau khi tiễn phụ mẫu Lý Mộc Dương đi, tiểu nha đầu này vẫn ở trong trạng thái đau buồn, mắt _ thường cũng có thể thây tinh thần đã SUY SỤP.
Hoàn toàn không có sự hăng hái ban đầu.
Lý Mộc Dương đoán được, muội muội trời cho này có thể đã lén lút thử con át chủ bài của nàng, nhưng không có tác dụng, vì thể trở nên tuyệt vọng. Hắn suy tư, bây giờ hẳn là một cơ hội tốt để thuyêt phục Nguyệt Thiển rời đi.
Nhưng vào lúc này, một độn quang từ ngọn núi cách đó không xa bay ra. Hơi thở trong độn quang đó vô cùng quen thuộc.
Lý Mộc Dương có chút sửng sốt, đột nhiên xoay người nhìn xung quanh. "gi Lý Mộc Dương mở to mắt.
Khung cảnh hoang vu xung quanh trông có vẻ hơi quen mắt.
Lý Nguyệt Thiền thì kinh ngạc nhìn độn quang phía trước, sau đó nhìn khu rừng cổ rộng lớn đầy chướng khí và sương mù phía xa, lập tức nhận ra đây là nơi nào.
"Ca, đây chính là ranh giới của thành Hắc Chiểu, quê hương của Quan Tiểu Thuận!"
Trong hành trình về thăm người thân lần này, Lý Mộc Dương đã tiện đường mang theo bạn tốt Quan Tiểu Thuận, đưa hắn đến ranh giới của thành Hắc Chiểu.
Không ngờ sau khi đi mộtvòng _ quanh hổ Vân Yên, cuối cùng lại về đền thành Hắc Chiểu. Nhìn thấy Quan Tiểu Thuận độn quang bay đền từ xa, thiểu niên lo lăng đáp xuống trước mặt mọi người, Lý Mộc Dương bât đắc dĩ nói.
"Tiểu Thuận? Sao ngươi lại tới đây?" Động tác của tiểu tử này còn khá nhanhl
Đã thấy vẻ mặt Quan Tiểu Thuận lo lăng, sau khi hạ xuống lập tức hỏi: "Lý sư huynh, Nguyệt Thiển tỷ, các người gặp rắc rồi sao?"
"Ách... Còn có dì Tố tiền bối... "
Sau khi Quan Tiểu Thuận vội vàng chào dì Tổ, hắn mới nhìn ba người đang chật vật, vẻ mặt khó hiểu. “Vừa rổi ta ở trên núi, nhìn thấy phi thuyền vỡ vụn trên bầu trời, liền vội vàng chạy tới."
"Sao không thấy Ninh sư tỷ? Còn những người khác đâu?"
Quan Tiểu Thuận vô cùng sốt ruột, có chút hoang mang hỏi: "Lý sư huynh, chăng lễ các ngươi gặp chuyện ngoài ý muốn, bị người đuổi giết sao?"
"Vì sao phi thuyền lại tan vỡ, mọi người còn bay nhanh như vậy!"
Thiếu niên thuần phác nhưng thông minh, dựa vào tình trạng hiện trường và trạng thái của ba người, hắn đã mơ hổ đoán được tình huông.
Đáp lại, Lý Mộc Dương bất đắc dĩ cười, lắc đầu: "Quả thực có chút phiền toái, nhưng không sao. "
"Ninh sư tỷ của ngươi không có bị giết, nàng chỉ là cùng chúng ta chia ra trồn đi."
"Phía sau chúng ta, Khô Diệp lão _ nhân của Thanh Dương Hội dân đầu một nhóm ma tu truy đuổi ráo riêt. Vì cắt đuôi bọn chúng, chúng ta đã lái chiếc phi thuyền với tốc độ cao nhất khiên phi thuyển tan vỡ. "
Lý Mộc Dương giải thích ngắn gọn tình huồng, sau đó nói với thiểu niên: "Tiểu Thuận, ngươi mau trở về núi đi. Đám ma tu đó rất mạnh mẽ đáng sợ, trong đó có không ít Thần Du Cảnh." "Chúng ta phải tiếp tục chạy trốn, bọn hắn nhắm vào ta mà đến, ngươi không được dính líu vào. "
Lý Mộc Dương nói xong thì dẫn theo muội muội trời cho chạy đi.
Dì Tố cũng bám sát phía sau.
Thời gian chạy trốn quý giá, không thể nào ở lại đây ôn chuyện được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận