Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 785: Quỷ Túc Thất

Chương 785: Quỷ Túc ThấtChương 785: Quỷ Túc Thất
Cảm nhận được ánh mắt của Lý Mộc Dương, mặt Yến Tiểu Như không thay đổi, truyền âm nói.
"... Vị này là người hộ đạo của Liễu tông chủ, tên là Tạ Lưu Vân. Người này trong thiên hạ không có danh tiếng, cũng không có chiến tích, lai lịch khá thần bí. "
“Có tin đồn nói hắn đến từ Thế Ngoại Phương Chu, cũng có tin đồn nói hắn mang trong mình huyết mạch thần linh từ Vân Thượng Tiên Cung, cũng có tin đồn hắn là một tán tu trên tiên sơn ở hải ngoại, vô tình vượt qua biển Sương Mù và đến lục địa này...”
Lời giới thiệu của Yến Tiểu Như khiến trong lòng Lý Mộc Dương run lên. Vân Thượng Tiên Cung chính là một thế lực rất đặc biệt và bí ẩn trong giới tu luyện.
Nghe nói Vân Thượng Tiên Cung cũng là huyết mạch thần linh. Bọn họ ẩn náu trên Cửu Thiên, ở nơi sâu trong bạch vân. Không cần tu luyện vẫn có thể đạt được sức mạnh vượt xa người thường.
Huyết mạch thần linh chảy trong cơ thể họ, mang lại cho họ tuổi thọ vượt xa người phàm.
Mà truyền thuyết về tiên sơn hải ngoại cũng được lan truyền rộng rãi trong giới tu luyện.
Mỹ nam tóc trắng trước mặt thần bí đến mức ngay cả Luyện Ma Tông, thủ lĩnh Ma Đạo cũng không thể biết lai lịch của hẳn?
Nhìn sâu vào ấu thú Cùng Kỳ, Lý Mộc Dương hoàn toàn xác nhận.
Quỷ Túc Thất trong nhóm trò chuyện phiểm chính là người trước mặt!
Chỉ là không ngờ gia hỏa hoạt bát - trong nhóm, bộ dáng khi ngoại tuyển lại là một mỹ nam phóng khoáng như vậy.
Vậy người này cầm trong tay một tiên khí thượng cổ sao?
Thân là người hộ đạo của tông chủ Hợp Hoan Tông, lại năm giữ tiên khí. thượng cổ, gia hỏa này lại không thể hiện ra, không có danh tiếng gì trong giới tu luyện...
Lúc này, Lý Mộc Dương lại tăng thêm chút kiêng ky với nhóm trò chuyện chủ nhân tiên khí kia.
Cho đến nay, ba chủ nhân của tiên khí mà hắn đã gặp, Quỷ Túc Thất và Tử Ví Hãng đều giấu mình khỏi tầm mắt bên ngoài và ấn náu trong bóng tối. Ngay cả vị Thánh nữ Huyết Ma Đạo từ đại lục Thiên Nguyên kia, dù ở trong phản quân, cũng lặng yên không một tiêng động...
Chẳng lẽ hội chủ nhân tiên khí này gặp ánh sáng sẽ chết sao? Vì sao toàn bộ đều ăn ý lựa chọn ẩn giấu bản thân?
Lý Mộc Dương hoang mang.
Những người khác trong nhóm trò - chuyện đều rất cảnh giác với hắn, kể từ khi hắn gia nhập vào nhóm, hội đại lão này đã ngừng buôn chuyện. Thỉnh thoảng chỉ có Tử Vi Hằng mới hô lên hai tiêng, mời mọi người đi báo thù Luyện Ma Tông với hẳn. Ngoài ra, toàn bộ nhóm trò chuyện đểu im lặng tĩnh mịch.
Đến bây giờ Lý Mộc Dương còn không biêt hội đại lão này thành lập nhóm trò chuyện với mục đích gì.
Hiện tại ngoại tuyến lại nhìn thấy một thành viên khác trong nhóm... Lý Mộc Dương nhìn chăm chú vào nam tử tóc trằng tên Tạ Lưu Vần kia, lặng lẽ quan sát tướng mạo và hành vi của hẳn.
Mà Tạ Lưu Vân hiển nhiên cũng nhận ra được ánh nhìn chăm chú của Lý Mộc Dương.
Trong lúc trêu chọc ấu thú Cùng Kỳ, thỉnh thoảng hẳn lại nâng ly hướng về Lý Mộc Dương xa xa mỉm cười, dùng ánh mắt ra hiệu.
Nhìn thái độ vô cùng thân thiện. Nhưng khi hắn nâng ly rượu lên, Lý Mộc Dương lại mơ hồ có thể nhìn thây có từng sợi tơ đen như mực lan tràn trên cánh tay dưới áo bào rộng lớn của hắn.
Những vết sẹo màu đen xấu xí như hình xăm đó ăn sâu vào cánh tay của Tạ Lưu Vân, tựa như gai đâm vào mắt Lý Mộc Dương đau nhi.
Khoảnh khắc hắn nhìn thấy những vết sẹo quỷ dị này, trong lòng bông nhiên nhảy dựng.
Kinh Hồng Tiên Kiếm ở trong khí hải đan điền sinh ra một loại cộng hưởng quỷ dị nào đó.
"Ổ? Ngươi có thể nhìn thấy?"
Tiếng nói nhỏ kinh ngạc của nam tử vang lên bên tai Lý Mộc Dương.
Sau khi nam tử mặc áo bào trắng chú ý đến ánh mắt của Lý Mộc Dương, hắn ta có chút mất tự nhiên ngổi ngay ngăn lại, thu tay phải bị sợi chỉ đen quân quanh vào trong ổng tay áo. Sau đó hắn ta nhìn về phía Lý Mộc Dương đổi diện, kinh ngạc mỉm cười, truyền âm nói.
"Linh giác của tiểu huynh đệ cao hơn người thường nhiều."
"Người bình thường cho dù là đến Tử Phủ Cảnh cũng không thể nhìn thây những vết sẹo này. " "Tiểu huynh đệ, ngươi có thể thấy được, linh giác đã vượt qua chín thành sinh linh trên thể gian. "
Tạ Lưu Vân giơ chén rượu cười với Lý Mộc Dương, lần này là dùng tay trái. “Đáng tiếc linh giác quá cao, ở thời đại hiện nay không phải là chuyện tôt."
Tạ Lưu Vân mỉm cười, nhướng mày nhìn Lý Mộc Dương: “Ngươi có thể nhìn thầy vết sẹo trên tay ta, hắn là ngươi cũng có thể nhìn thầy được thứ kinh khủng ẩn giấu trong Luyện Ma Tông của ngươi... "
“Hàng ngày sinh hoạt trên vùng đất đáng sợ như vậy, mà còn phải giả vờ như không có chuyện gì... Tiểu huynh đệ, nều không thì ngươi gia nhập vào Hợp Hoan Tông đi."
"Ta nghĩ dung mạo và khí chất của ngươi rất phù hợp với công pháp của Hợp Hoan Tông."
Tạ Lưu Vân đang truyền âm trêu chọc, nở nụ cười ôn hòa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận