Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 482: Là rồng (2)

Chương 482: Là rồng (2)Chương 482: Là rồng (2)
Chương 482: Là rồng (2)
"Là một con mãng xà khổng lồ! Có thể dài hai ba chục mét, hoặc năm sáu chục mét! Thật dài và đáng sợi"
"Trên đầu nó còn có hai cái sừng!"
Dì Vương mô tả chỉ tiết ve sự đáng sợ của tà ma.
Hai đứa trẻ thì lớn tiếng nói: "Không phải mãng xà! Là rồng! Nó có bốn chân, giống như rồng trong tuồng kịch!"
"Đúng vậy! Là rông! Ta đã nhìn thấy, mỗi chân của nó đều có ba móng, là rồng ba móng! Không phải rắn!"
Hai đứa trẻ và dì Vương mỗi người một ý, khiến dân làng bối rối nhìn nhau.
Nhưng ít nhất họ xác định được rằng, thực sự có một thứ đáng sợ nào đó đã đến ngôi làng nhỏ này.
Có lẽ chính là con tà ma ẩn trong rừng tre ăn thịt trẻ con.
Dân làng do dự, bàn bạc xem có nên vào rừng tre xem không.
Đúng lúc này, trong rừng tre đột nhiên vang lên tiếng kêu thảm thiết.
Ngay sau đó, mặt đất rung chuyển dữ dội.
Dường như trong rừng tre đang diễn ra một trận chiến rất khủng khiếp.
Dân làng hoảng sợ chạy ra phía bức tường đất bên ngoài làng, nhìn chằm chằm vào rừng tre.
Họ thấy rừng tre rung chuyển dữ dội, và tiếng động đó đang tiến về phía làng.
Ngay sau đó, hai con quái vật toàn thân đen nhánh, tứ chi và thân mình dài mỏng từ rừng tre chạy ra.
Chúng vừa chạy vừa kêu thảm thiết, tiếng kêu rợn người khiến ai cũng nổi da gà.
Có dân làng ngay lập tức nhận ra hai con tà vật này.
"... Đúng rồi! Chính là chúng! Ta đã thấy bóng ma trong rừng chính là chúng!"
Dân làng cuối cùng đã thấy được chân dung thật của tà vật.
Một phụ nhân thậm chí còn nhìn thấy trên cổ một con tà ma có treo chiếc vòng trường mệnh của con mình.
"Tà ma! Chính hai con tà ma này đã ăn con của ta!"
Hai con tà ma bất ngờ từ rừng tre lao ra, làm dân làng hoảng sợ.
Họ cuối cùng đã nhìn thấy hình dạng của những tà ma đã giết hại năm đứa trẻ trong làng.
Nhưng mọi thứ diễn ra quá nhanh.
Khi dân làng còn đang kinh hoàng vì sự xuất hiện của hai tà vật, thì cảnh tượng còn đáng sợ hơn đã xảy đến.
Phía sau hai con tà ma đang chạy, rừng tre bị nghiền nát.
Một bóng trắng khổng lồ từ rừng tre lao ra.
Cơ thể dài mười mét, trong mắt người phàm quả là to lớn như một con hung thú khổng lồ. Khí thế đáng sợ của nó khiến tất cả mọi người đều run ray suýt quỳ xuống.
Nhưng con mãnh thú khổng lồ từ trong rừng lao ra không để ý đến dân làng.
Dưới ánh mắt kinh hoàng của dân làng, nó lao qua, trên con đường ngoài làng bắt kịp một con tà ma.
Ngay sau đó, giao long gầm lên, ngọn lửa đỏ rực từ trời rơi xuống, bao trùm con tà ma.
Tà ma dài mỏng đen thui dù hành động nhanh nhẹn, nhưng chỉ trong chớp mắt đã bị lửa thiêu đốt, kêu thảm thiết lăn lộn trên mặt đất.
Con còn lại nhìn thấy cảnh này, tức giận hét lên, điên cuồng lao về phía giao long.
Tuy nhiên, giao long lạnh lùng nhìn, lại một ngọn lửa đỏ rực từ trời rơi xuống, đánh trúng tà ma còn lại.
Hai con tà ma lập tức biến thành hai quả cầu lửa, lăn lộn kêu thét trên mặt đất.
Nhưng chỉ trong vài hơi thở, hai con tà ma đã không còn cử động, nằm im lìm trên đất.
Nhìn thấy cảnh tượng này, giao long khổng lồ mới hài lòng tiến tới, há miệng rộng ngoác, nuốt chửng hai con tà ma.
Răng rắc, răng rắc.
Tiếng nhai giòn rụm vang lên trong vùng hoang dã yên tĩnh, vô cùng chói tai.
Dân làng vừa kính vừa sợ nhìn con mãnh thú khổng lồ, sợ rằng nó sẽ lao vào họ.
Nhưng nó nhai xong hai con tà ma thì hài lòng rời đi, không thèm nhìn đến dân làng.
Cho đến khi bóng dáng của con mãnh thú khổng lồ biến mất trong rừng và đã rời xa, dân làng mới run rẩy mở miệng.
"Đi... đi rồi sao..."
"Con quái thú thật đáng sợ...'
"Là rồng... đúng là rông! Nó có chân, cũng có sừng!"
Dân làng sợ hãi nói thâm.
Trong đám đông, có người nhớ ra điều gì.
"Con rồng này, hình như là... Thân Sông của sông Ngọc Thủy? Ta từng nghe nói, trong sông Ngọc Thủy có một vị bạch long thần thường cứu người..."
"Bạch long thân của sông Ngọc Thủy? Ta cũng nghe người ta nói qua..."
"Thật sự là Thân Sông sao?"
Dân làng nhìn nhau, khi biết đó là Thân Sông đến cứu người, họ thở phào nhẹ nhõm.
"Thì ra là Thần Sông, bảo sao ngài ăn hai con tà ma rồi rời đi."
"Chắc chắn là Thần Sông hiển linh, đến đây trừ yêu diệt mai"
"Lũ tà ma đáng chết, còn treo vòng trường mệnh của con ta trên cổ... Ôi... Con ta quá đáng thương!"
"Nếu thật sự là Thần Sông hiển linh giúp chúng ta trừ yêu ma, thì làng Thạch Đường từ nay sẽ không phải lo lắng vê yêu ma nữa?"
"Rừng tre cũng có thể vào lại?"
Dân làng nhìn nhau, trao đổi ánh mắt. Rất nhanh, dưới bầu trời đêm vang lên những tiếng hoan hô.
"Thân Sông hiển linh!"
"Cảm ơn Thần Sông đại nhân!"...
Chuyện Thần Sông của sông Ngọc Thủy hiển linh ở làng Thạch Đường nhanh chóng lan truyền khắp phủ Bạch Châu.
Đất Bắc quanh năm nghèo khó, ít khi có người tu hành ghé thăm, thậm chí các trấn ma thuật sĩ của Khâm Thiên Giám cũng không đến đây.
Nơi này dường như bị lãng quên.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận