Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 790: Sức mạnh huyết mạch (2)

Chương 790: Sức mạnh huyết mạch (2)Chương 790: Sức mạnh huyết mạch (2)
Đường Mộng Trần đi đến trước mặt cô bé, dịu dàng sờ vào cái đầu nhỏ của nàng, nói: “Đại phu nhân đã qua đời vì bệnh bảy năm trước, sao có thể bị giam cầm trong cung."
“Chúng ta hãy nhanh chóng rời khỏi nơi này trước khi lũ yêu quái trong hoàng cung đuổi theo."
Mọi người tiếp tục bỏ chạy về phía đàng ngoài.
Nhưng Lý Mộc Dương lại nhìn chằm chăm về hướng hoàng cung sau lưng, nhớ kỹ manh mổi này.
Hai con yêu quái hẳn là không nói bậy.
Sức mạnh của cô bé Nhiếp Ngữ Băng đến từ huyết mạch của nàng - Vậy thì manh mổi quan trọng của trò chơi lần này lại được giải mã một phần.
Sức mạnh huyết mạch của Nhiếp Ngữ Băng rất có thể sẽ mở ra những cốt truyện quan trọng sau này.
Nhưng bây giờ chạy trước đã.
Lý Mộc Dương đi theo mọi người chạy về phía đàng ngoài.
Sau khi chạy trốn trong vùng hoang dã một thời gian dài, cuồi cùng bọn họ lại về tới trang viên Hồng Diệp đổ nát.
Hồn ma của Lục vương gia lại xuất - hiện, có chút xúc động khi nhìn thây hai vị công tử Nhiếp gia.
"..„ Rốt cuộc cũng có thể cứu ra huyết mạch Nhiếp gia, nêu Nhiếp đại nhần trên trời có linh thì chắc chắn sẽ cảm thấy rất an ủi."
Sau khi Lục vương gia nói xong, liền chỉ cho mọi người một con đường hẩm dưới lòng đât.
Mọi người đi vào đường hầm, lại phát hiện một sô đan dược đã được cât giữ thật lâu.
Sau khi mọi người uống đan dược, huyết khí và tỉnh lực được bổ sung câp tốc.
Vì vậy, bọn họ một lần nữa lấy ra huyết phù của Huyết Ma Đạo, thi triển thuật độn địa.
Sử dụng máu của chính mình làm vật dân, phù độn địa trực tiếp dân dắt mọi người đền vùng hoang dã cách đó hàng chục dặm.
Nơi này cách Hắc Uyên Quan không xa, có thể nhìn thầy binh lính tuần tra trên quan đạo.
Mọi người băng qua núi, chuẩn bị chạy ra đàng ngoài từ con đường núi nhỏ bên cạnh Hắc Uyên Quan, đi tụ hợp với nghĩa quân chủ lực bên ngoài.
Hết thảy kế hoạch đều diễn ra suôn sẻ. Nghĩa quân vốn nắm giữ vài con đường nhỏ, có thể thuận lợi lén vào quan nội.
Nhưng mà, khi mọi người leo núi một lúc lâu, bầu trời dẫn dẫn sáng, thậm. chí mọi người đã có thể nhìn thây Hắc Uyên Quan từ xa và vùng đổng bằng màu mỡ ở đàng ngoài từ trên cao.
Thì bỗng vài đạo kiếm quang lạnh lẽo đột nhiên giáng xuống từ trên trời. Có ba bóng người đằng đẳng sát khí. đạp trên kiềm quang đi đền, trực tiếp chặn lại đám người.
"Mật thám phản quân chạy trốn ra khỏi kinh thành sao?"
Ba vị tu tiên giả với kiếm khí trên lưng và ánh mắt lạnh lùng giáng xuồng từ trên trời. Ảnh mắt của họ. quét qua đám người một vòng, cuôi cùng dừng lại trên người cô bé vô hại Nhiếp Ngữ Băng.
"Con bé này ở lại, những người khác có thể đi. "
Ánh mắt của ba người tu tiên lạnh lùng, chứa đây sát khí.
Bọn họ nhìn Nhiếp Ngữ Băng với ánh mắt tràn đây lạnh lùng và thù địch. Vẻ mặt của đám nghĩa quân đều kinh ngạc, hai công tử Nhiếp gia vội vàng tiền lên.
"Chư vị tiên nhân Huyền Kiếm Tông... "
Hai vị công tử Nhiếp gia tiến lên hành lễ, sau khi lộ ra thân phận của bản _ thân, nói: “Trong chuyện này có hiểu lầm gì sao? Ngữ Băng là tiểu muội nhà ta, cũng không phải yêu ma..." Sau khi nghe được thân phận của hai vị công tử Nhiếp gia, vẻ mặt của ba tên kiểm tu Huyền Kiểm Tông dịu đi rất nhiều.
Rõ ràng thái thú Hà Gian Nhiếp Minh có danh tiếng không tệ trong Huyền Kiêm Tông.
Nhưng sau khi nghe hai công tử Nhiếp gia kể lại, thái độ của ba tên kiềm tu vân không thay đổi.
Một người trong đó lắc đầu, lạnh lùng nói: “Nêu nàng là tiểu thư Nhiếp gia, vậy thì không có tìm nhầm."
Bọn họ trực tiếp rút kiếm sau lưng ra, lạnh lùng chĩa vào cô bé trong đám người.
"Thượng cổ tà mạch, tất nhiên phải diệt sạch! Nếu không, tai họa vô tận!"
Giọng nói lạnh lùng của kiếm tu Huyền Kiểm Tông như sét đánh bên tai Lý Mộc Dương.
Hắn kinh ngạc nhìn cô bé bên cạnh, nghi ngờ mình nghe nhầm.
Mẹ nó... Lại là thượng cổ tà mạch? Tiểu nha đầu này cũng có thượng cổ tà mạch?
Chết tiệt!
Nàng là hậu duệ của thôn Hắc Vân? Vậy sức mạnh điều khiển khôi lỗi của nàng... Thực ra là sức mạnh điều khiển tà thần sau khi thức tỉnh sức mạnh tà mạch?
Lý Mộc Dương nhận ra điều này, trong lòng kinh ngạc.
Thì ra gợi ý rõ ràng như vậy sao? Không ngờ tiểu nha đầu bên cạnh mình lại là thượng cổ tà mạch. Nhưng cho dù Nhiếp Ngữ Băng là thượng cổ tà mạch thì sao? Ba kiếm tu Huyền Kiếm Tông này bị chó dại căn phát điên sao, vì sao lại chạy tới đây giết thượng cổ tà mạch? Các ngươi không định tiêu diệt đám yêu quái trong kinh thành sao?
Lý Mộc Dương cau mày nhìn ba tên kiểm tu trước mặt, có chút khó hiểu. Mà đối mặt với thái độ cứng rắn của ba kiểm tu, hai công tử Nhiếp gia, trong đó có Đường Mộng Trần, đều mơ hồ hiện lên vẻ chột dạ trồn tránh. Dường như bọn họ không muốn cãi lại trước những lời buộc tội của ba tên kiêm tu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận