Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 799: Quay lại Vọng Tiên Cốc

Chương 799: Quay lại Vọng Tiên CốcChương 799: Quay lại Vọng Tiên Cốc
Dường như sức mạnh khống chế yêu quái, thậm chí biển người sông thành yêu quái của hoàng đề có mồi liên hệ chặt chẽ với tà mạch thượng cổ và Miều Phong Quân.
Mà bây giờ hoàng đế giết hoặc bỏ tù hoàng tộc Lục thị, giam cẩm tỷ tỷ trong thâm cung, ngay cả nữ nhỉ của tỷ tỷ không có chút uy hiếp nào cũng phải giết chết...
Cảm giác như thái thú Hà Gian Nhiếp Minh bị diệt tộc vì có dính líu với tiểu nha đầu trước mặt này.
Dường như vị hoàng đế này muốn chính hẳn ta là tà mạch duy nhất?
Lý Mộc Dương suy tư, tiếp tục dẫn cô bé chạy về phía hoàng cung.
Bọn họ đi theo con đường quen thuộc, tiếp tục sử dụng phù độn địa và quay trở lại kinh thành.
Bây giờ trong Hắc Uyên Quan, yêu khí ngút trời.
Những đám yêu vân dày đặc đen như mực bao phủ bầu trời, mặt đât ảm đạm, vạn vật đều được bao phủ bởi một tầng hào quang xám xịt.
Lý Mộc Dương nhìn về hướng kinh thành, mơ hổ cảm nhận được nơi đó đang náo loạn kinh khủng.
Có thật nhiều cường giả đang chiến đấu ở kinh thành.
Đang định tiếp tục trò chơi, lúc này bên tai đột nhiên vang lên giọng nói của muội muội.
"Ca! Chúng ta đã đến Vọng Tiên cốc!"
Giọng nói của Nguyệt Thiển vang lên ngoài cửa, vẫn vui vẻ hoạt bát như thường lệ: "Yến trưởng lão bảo ta đến gọi ngươi, chúng ta nên xuống thuyền đi bộ." Ở Vọng Tiên Cốc cấm bay, lúc trước Yến Tiểu Như bay ở Vọng Tiên Cổc bị dính nguyền rủa, đến nay vần chưa được xóa bỏ hoàn toàn.
Bây giờ trở lại ranh giới Vọng Tiên Cốc, tất cả mọi người phải rời khỏi. phi thuyền, đi bộ qua Vọng Tiên Cốc. Mà con đường này cũng là Lý Mộc Dương yêu cầu.
Hắn muốn quay trở lại tòa thành nhỏ nơi đã chiền đầu với Huyết Liên Giáo lúc trước, tìm kiểm vết tích về hang động tổ sư Mặc tiên tử của Huyết Liên Giáo.
Huyết Liên Giáo đã im lặng hồi lâu, tất cả thể lực còn lại đều ẩn náu trong tòa thành nhỏ kia.
Nghe được giọng nói của muội muội, Lý Mộc Dương nhẹ nhàng thở ra một hơi. Hắn bấm lưu trữ, sau đó đóng lại trò chơi và mở mắt ra.
"Bi thôi. "
Sau khi đứng dậy rời khỏi khoang, Lý Mộc Dương sánh bước cùng muội muội đang đợi ngoài cửa đi ra ngoài. Nguyệt Thiền vẫn vui vẻ hoạt bát như trước, chia sẻ những chuyện thú vị mà nàng vừa nghe được với Lý Mộc Dương.
Lý Mộc Dương cười ha ha đáp lại vài câu, sau đó đi lên boong thuyền với nàng, nhìn ra dãy núi trùng điệp trong tầm mắt.
Địa hình của Vọng Tiên Cốc vô cùng độc đáo, những ngọn núi trải dài ở bên trái và bên phải ôm lấy một vùng đồng bằng rộng lớn.
Vọng Tiên Cốc lại tràn đầy linh khí mờ mịt, phong cảnh xinh đẹp, khiển nơi đây trở thành một phúc địa để tu hành ngộ đạo.
Vì vậy, mặc dù không thể bay nhưng ở đây vân có rất nhiều người tu hành tụ tập.
Trong cốc không chỉ có phố chợ của người tu hành, mà nghe nói còn có những tán tu mạnh mẽ sông ẩn dật trong cốc.
Hơn nữa, nơi này còn cách Hợp Hoan Tông rất gần, điều này càng góp phần tạo nên sự phổn hoa cho nơi này. Khi phi thuyền của đoàn người Lý Mộc Dương dừng lại ở bền đồ phí thuyền bên ngoài sơn cồc, cũng có thể nhìn thây những phi thuyển khác được đồ ở đây.
Đứng trên boong thuyền, nhìn dãy núi trải dài phía xa, Lý Mộc Dương nhẹ nhàng thở ra.
"Trở về Vọng Tiên Cốc rồi..." Ước tính thời gian, Thẩm Nghiên hẳn đã gần đến bờ biển.
Vị đại tiểu thư của Huyết Liên Giáo _ này lại muôn dân dắt tín đổ vượt biển đền lục địa Thiên Nguyên...
Nhìn về hướng Biển Sương Mù phía xa, Lý Mộc Dương lặng lẽ thở dài.
Hy vọng bọn họ hết thảy thuận lợi... Mặt trời lặn xuống phía Tây, ánh sáng đỏ chiều xuống vùng đất.
Bên bờ biển rộng lớn đầy sương mù, một con thuyền khổng lổ dừng ở sát bờ biển.
Cánh buồm khổng lồ mang hình ảnh hoa sen đỏ tươi đẹp rực rỡ đang phấp phới theo từng cơn gió. Con thuyền to lớn như vậy quả thực thu hút sự tò mò của rất nhiều người trên bờ.
Mọi người tụ tập bên bờ cát và chỉ trỏ vào con thuyển lớn này.
Nhưng vào lúc này, nơi xa đột nhiên xuất hiện một hư ảnh khổng lồ.
Nó kéo xiềng xích lạnh lẽo và bước đi chậm rãi về hướng con thuyển to lớn kia.
Đi đến đâu, phàm nhân đều sợ hãi, người tu hành tránh ra, không ai dám đến gần hư ảnh đáng sợ này.
Dưới ánh nhìn chăm chú của vô số. người, hư ảnh khổng lồ này tiến đến bờ biển.
Nó đi về phía con thuyền khổng lổ, đang neo đậu trên biển. Chăng mây chốc, hư ảnh người khổng lổ tiêu tan, một thiểu nữ bước ra từ cơ thể trong suốt của người khổng lổ, nhẹ nhàng đáp xuông boong thuyển.
Đứng trên boong thuyền to lớn, cuối cùng Thầm Nghiên cũng quay đầu nhìn lại bờ biển dài đẳng sau và những người phàm tụ tập trên bờ biển nhìn con thuyền từ xa, khẽ thở dài.
",.. Xuất phát thôi."
Thẩm Nghiên bình tĩnh đưa ra mệnh lệnh.
Con thuyền khổng lồ lập tức phát ra một tiêng vang trầm đục.
Bạn cần đăng nhập để bình luận