Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 792: Lục Ngữ băng mới đúng

Chương 792: Lục Ngữ băng mới đúngChương 792: Lục Ngữ băng mới đúng
"Hóa ra là Vô Danh?"
Ba kiếm tu kinh ngạc nhìn Lý Mộc Dương.
Bọn họ vốn không nên tin tưởng những câu nói của một thi thể yêu quái sử dụng thuật pháp Ma Đạo. Nhưng Lý Mộc Dương lại nói ra chuyện vỏ kiểm một cách chính xác... Vỏ kiểm của sư muội mới được đưa đến mãy canh giờ trước]
Có thể nói ra điều này... Giờ phút này, thân phận của Lý Mộc Dương là không thể nghỉ ngờ.
Sau một hổi im lặng ngắn ngủi, ba _ tên kiềm tu lần lượt chặp tay hành lê. "Huyền Kiếm Tông, Độc Cô Ky." "Huyền Kiếm Tông, Cừu Doãn Tiết." "Huyền Kiếm Tông, Lư Kiếm Thanh." Sau khi ba người đơn giản báo tên xong, nhìn về phía cô bé sau lưng Lý Mộc Dương.
"Đạo hữu, ngươi cứu nàng từ kinh thành ra... Là có kể hoạch gì đặc biệt sao?"
Độc Cô Ky xem như lãnh đạo trong nhóm ba người, lên tiếng hỏi thăm. Lý Mộc Dương hơi im lặng, nói: "Ba vị, mời bước sang nơi khác nói chuyện..."
Sau khi khống chế Họa Bì Yêu đi đến nơi xa cùng ba tên kiềm tu Huyền Kiềm Tông, Lý Mộc Dương lên tiếng nói thăng: “Ta không biết Nhiếp Ngữ Băng là thượng cổ tà mạch, nhưng sức mạnh của nàng quả thực là vật . dân quan trọng để cho ta đền đây lần này."
"Nếu nàng chết, ta sẽ trở về bên kia Biển Sương Mù, trong thời gian ngăn không thể lại đến lục địa Thiên Nguyên."
Lý Mộc Dương đã giải thích nguồn gốc của mình cho Sở Thanh Tuyết từ lâu.
Ba kiếm tu Huyền Kiếm Tông hẳn là cũng biết, không có gì đáng giầu diềm.
Huyền Kiếm Tông là loại môn phái chính đạo trong tiểu thuyết tiên hiệp truyền thông, từ chưởng môn đến đệ tử đều là người chính trực.
Lại thêm mối quan hệ với Sở Thanh Tuyết, Huyền Kiểm Tông được coi là người phe mình.
Đối mặt với ba tên kiếm tu, Lý Mộc Dương không có gì để che giâu.
Quả nhiên, sau khi hắn nói vài câu đơn giản, ba kiểm tu đã hiểu được tình hình. ",..Thì ra là thế."
"Lần này, đạo hữu dựa vào sức mạnh của thượng cổ tà mạch tới đây sao?" "Sức mạnh của thượng cổ tà mạch quả thực có chô đặc biệt. "
Sau khi ba người gật đầu, họ lại nhìn Lý Mộc Dương.
"Cho nên, đạo hữu, ngươi không biết chuyện thượng cổ tà mạch sao... " Độc Cô Ky hỏi thăm.
Lý Mộc Dương gật đầu: “Mời Độc Cô huynh giải thích nghi hoặc.”
Độc Cô Ky thở dài nói: “Huyết thống hoàng thất của Thiên Nguyên vương triều ngày nay cũng không phải là người phàm bình thường."
"Theo cách nói của sư phụ chúng ta, trong huyết mạch của dòng dõi Lục thị ân chứa sức mạnh dị thường." "Cũng có truyền thuyết dân gian nói hoàng tộc Lục thị có huyết mạch chân long, trời sinh phi phàm. "
“Nhưng sau khi xảy ra tai họa ở kinh thành, chúng ta trở lại tông môn xem lại điển tích, tìm được một cuốn sách cổ được sư tôn chú thích trước kia.” “Trên đó ghi chép, chảy trong cơ thể của hoàng tộc Lục thị cũng không phải là huyết thống chân long, mà là tà mạch quỷ dị được truyền lại từ thời kỳ hắc ám viễn cổ.”
"Sự tổn tại của tà mạch quỷ dị này có quan hệ mật thiết với tà thần thượng cổ trong giếng Cổ Oán."
"Thậm chí ở thời kỳ thượng cổ trước thảm họa hắc ám, các tà thần thượng cổ trong giếng Cổ Oán rất có thể cùng chung một tộc với thượng cổ tà mạch này..." Độc Cô Ky kể lại bí mật thượng cổ với vẻ mặt nặng nể.
Tuy nhiên, vẻ mặt Lý Mộc Dương lại trở nên quái đản khi nghe câu chuyện này.
Cái chuyện quái gì vậy... Dị bản của câu chuyện hoàn toàn không đúng, nhưng nghe qua chăng có gì sai.
Lý Mộc Dương không rảnh sửa chữa sai sót của cái dị bản này, sau khi hắn đơn giản tổng hợp lại những thông tin trong câu chuyện này, hãn liền chú ý tới điểm mẫu chốt trong đó. “Huyết mạch hoàng tộc Lục thị là thượng cổ tà mạch, vậy nữ nhỉ của thái thú Hà Gian Nhiếp Minh chăng phải là...”
Vẻ mặt Lý Mộc Dương kinh ngạc.
Ba kiếm tu nhìn nhau một cái, gật đầu: "Đúng vậy, tên thật của Nhiếp Ngữ Băng hẳn là Lục Ngữ Băng mới đúng."
"Nàng là chất nữ của đương kim hoàng đế, là nữ nhi của Trưởng Công chúa Lục Anh, chín năm trước được thái thú hà gian Nhiếp Minh ôm đi và nuôi dưỡng dưới danh nghĩa Nhiếp Ngữ Băng."
“Bây giờ yêu ma đã xuất hiện trong kinh thành, hoàng tộc Lục thị đều bị hoàng để giết hoặc bỏ tù. Âm mưu khủng bố mà hắn ta đang ấp ủ chắc chắn có liên quan đến sức mạnh tà mạch của hoàng tộc Lục thị."
“Ba người chúng ta và các sư huynh đệ khác chia ra ẩn núp ở gần kinh thành, nghe tin nữ nhi của Nhiếp Minh chạy ra khỏi kinh thành nên bám theo một đường đến đây, muốn khổng chế nàng lại, tránh để nàng bị hoàng đế bắt đi, nhưng không ngờ gặp được Vô Danh đạo hữu... "
Độc Cô Ky giải thích tình hình một cách đơn giản và rõ ràng.
Lý Mộc Dương hiểu rõ: "Thì ra là thể..."
Xem ra Huyền Kiếm Tông cũng không biất rồt cuộc sức mạnh của thượng cổ tà mạch có thể làm gì, cũng không biết âm mưu cụ thể của hoàng để. Chỉ là dựa trên hành vi trước đây của hoàng để để suy đoán ra, thượng cổ tà mạch có thể hữu dụng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận