Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 749: Tổ Linh Kính (2)

Chương 749: Tổ Linh Kính (2)Chương 749: Tổ Linh Kính (2)
Chiếc gương hình bầu dục, vô cùng to lớn, cao khoảng ba trượng, được mười mãy tín đổ Huyết Liên Giáo khiêng ra.
Khi chiếc gương khổng lồ xuất hiện giữa hoang dã, hai con yêu ma trở nên cảnh giác.
Chỉ một giây sau, từ trong gương hiện lên bóng dáng một tiên nữ áo đỏ.
Nàng ta mặc một bộ váy đỏ như máu, khuôn mặt mờ ảo, thân hình trong suốt, hoàn toàn không nhìn rõ dung mạo.
Nhưng khi tiên nữ này vừa xuất hiện ở trong gương, tất cả mọi người trên hoang dã đều cảm thầy tim mình thắt lại.
Chỉ trong tích tắc, bóng dáng tiên nữ áo đỏ đó chém ra một luồng kiểm quang lạnh lẽo. Hai con yêu ma tu vi Thần Du cảnh thét lên một tiếng đau đớn, bị luổng kiểm quang này đánh bật trở lại, không thể chồng đỡ nổi.
"Chết tiệt! Cái quái gì vậy!"
"Báo Tôn Giả, chưa từng nghe nói Huyết Liên Giáo có thủ đoạn như vậy!"
Hai con yêu ma ăn phải đòn đau, lập tức rút lui, không dám lại gần nhóm tín đổ Huyết Liên Giáo phía trước nữa.
Những tín đồ Huyết Liên Giáo kia trong mắt chúng chẳng đáng gì, xét về sức chiên đâu, phe chúng hoàn toàn áp đảo.
Nhưng tiên nữ áo đỏ hiện ra từ chiếc gương khổng lổ đó khiên cho chúng cảm thầy căng thẳng vô cùng.
Độc Cô Nhất Phương nhìn thấy sự sợ hãi của các yêu ma, liền cười đắc ý. "Đây là bảo vật tối cao do tổ sư Huyết Liên Giáo để lại, Tổ Linh Kính." "Trong gương chứa đựng một luồng khí tức của tổ sư chúng ta."
"Dù chỉ là một luồng khí tức, nhưng để giết các ngươi là đã quá đủ!"
Bên trong thành trì, Lý Mộc Dương đang triệu hổi Bọ Ngựa Thúy Đao thì bông cảm thầy tim mình đập mạnh. Khi đám tín đồ Huyết Liên Giáo bên ngoài thành đưa ra chiếc gương khổng lổ và triệu hồi hư ảnh của tiên nữ áo đỏ từ trong gương, hẳn ta không kiểm lòng được mà liếc nhìn về phía đó.
Dù khoảng cách rất xa, nhưng hắn ta vần nhận ra khí tức của tiên nữ áo đỏ đó.
Mặc tiên tửi Không sai, chính là Mặc tiên tử từ một vạn năm trước!
Chết tiệt!
Không ngờ nàng ta còn để lại thứ này?
Có vẻ như Thẩm Nghiên thật sự đã đào ra được kho báu trong động phủ của Mặc tiên tử.
Chiếc Tổ Linh Kính này, chắc chắn Huyết Liên Giáo ngày trước không hề có.
Hắn ta đã nằm vùng trong Huyết Liên Giáo rất lâu, thậm chí chưa từng nghe đến sự tổn tại của Tổ Linh Kính.
Rõ ràng là thứ này được Thẩm Nghiên tìm thây sau khi chạy thoát.
Vậy nên, bí thuật điều khiển tà linh cũng có thể là thứ được tìm thây trong động phủ của Mặc tiên tử?
Lý Mộc Dương cảm thấy rối bời, càng muốn được tận mắt thây động phủ của Mặc tiên tử.
Hắn ta nghỉ ngờ rằng Mặc tiên tử trong thời kỳ hắc ám thượng cổ đã có mối liên hệ sâu sắc với Tiểu Dã Thảo và thậm chí cả thôn Hắc Vân!
Ngay lúc đó, giọng nói của Yến Tiểu Như vang lên bên tai Lý Mộc Dương. +...Ngươi vẫn chưa xong à?”
Giọng điệu của Yến Tiểu Như hơi lo lăng: "Nêu vẫn chưa xong thì ngươi hãy rút lui trước!"
Trên nóc khách điếm, Yến Tiểu Như bước trên không trung, quanh người là tám cánh cổng đen tôi đang phát ra ánh sáng mờ ảo.
Những cánh cổng đen này phát ra từng cơn gió u ám, liên tục có những hồn ma đáng sợ từ tám cánh cổng U Hồn lao ra, tấn công hư ảnh của Cát Tường Thiên Quân.
Đối mặt với kẻ địch khủng khiếp, Yến Tiểu Như không còn quan tâm đền cầm ky “không được phép bay lượn” của Vọng Tiên Cốc.
Nàng chấp nhận bị nguyền rủa, quyết tâm dùng toàn bộ sức mạnh của mình.
Nhưng với sức mạnh của một mình nàng, muôn chồng lại Cát Tường Thiên Quân trước mắt thật sự quá khó khăn.
Khi thấy Lý Mộc Dương vẫn chưa triệu hổi con yêu thú khủng khiếp đó, Yến Tiểu Như cảm thầy sôt ruột và định bảo hẳn ta rút lui trước.
Nhưng ngay giây tiếp theo, mặt đất bắt đầu rung chuyển dữ dội.
Một luồng yêu khí hùng vĩ trần ra từ lòng đất sâu thẳm, ngay lập tức lan ra khắp bốn phương tám hướng trong thành.
Luồng yêu khí màu xanh lục đặc quánh tựa như muổn ngưng tụ thành thể răn.
Tà thần khổng lổ đang tấn công Yến Tiểu Như cũng theo bản năng mà . quay đầu nhìn về hướng khách điềm. Chỉ thấy khách điếm trong thành đổ nát, một con quái vật khổng lổ màu xanh lục từ dưới đất chui lên.
Bức tường thành vốn đã thấp, giờ đây dưới chân con quái vật khổng lổ này, lại càng trở nên nhỏ bé.
Nó hiện ra từ không trung, lập tức giơ cánh tay hình lưỡi đao màu xanh lá của ngọc quý, chém xuống một nhát. Chiếc xích sắt khổng lổ mà Cát Tường Thiên Quân vung ra đã bị trảm quang từ lưỡi đao chém bay. Hư ảnh khổng lồ của tà thần cũng loạng choạng vài bước.
Bên trong tà thần, khuôn mặt của Thẩm Nghiên hiện lên vẻ kinh hãi. “Lý Mộc Dương?!”
Nàng ta dùng ánh mắt khó tin nhìn về phía con yêu thú khổng lổ, thây bóng dáng một nam nhân đang . nhằm mắt ngồi xếp bằng trên đầu con yêu thú.
Con yêu thú này, hóa ra là do hắn điều khiển!
Nhìn cảnh tượng này, Thẩm Nghiên im lặng trong chổc lát, sau đó mỉm cười với ánh mắt phức tạp. *...Ngươi thật sự khiến người ta bất ngờ đây!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận