Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 565: Không thể chết ở đây

Chương 565: Không thể chết ở đâyChương 565: Không thể chết ở đây
Chương 565: Không thể chết ở đây
Trong căn phòng yên tĩnh, Ninh Uyển Nhi nằm trên chiếc ghế mây, nhìn chằm chằm trần nhà trên đỉnh đầu, trong lòng suy nghĩ miên man.
Trong Ma Đạo lòng người quỷ quyệt, hai người bạn tốt có thể thổ lộ tâm tình, thật rẻ tiền nhưng cũng thật quý giá.
Ninh Uyển Nhi nhẹ nhàng thở dài, cười khổ nói: "Huynh muội Lý gia quả nhiên là người rất tốt."
Trên vùng đất ma đạo, nơi mà mọi người đều ích kỷ, hai huynh muội này đối mặt với nguy hiểm nhưng lại muốn sống chết cùng nhau, không chịu bỏ rơi một ai.
Hai huynh muội như vậy thực sự xứng đáng để làm bạn.
Đáng tiếc, lần này nàng phải từ bỏ tình bạn này.
Bây giờ nàng bỏ rơi hai người họ khi gặp phải khó khăn, có lẽ huynh muội Lý gia sẽ không trách nàng, nhưng trong thâm tâm, hai huynh muội này sẽ không bao giờ coi nàng là một người bạn tốt có thể tin tưởng.
Ninh Uyển Nhi nhẹ nhàng thở ra một hơi, nghiến răng nghiến lợi lẩm bẩm.
"... Nhưng ta không thể chết ở chỗ này!"
Tham vọng của nàng vẫn chưa được thực hiện, muốn có được danh vọng và quyền lực của một Tử Phủ Cảnh, nàng còn kém xa lắm.
Nàng không thể chết ở đây.
Cho dù có làm bẩn thể diện của chính mình, làm cho ý nghĩ của mình không rõ ràng, thậm chí là bỏ rơi cha mẹ ở chỗ này, nàng cũng phải một mình sống sót!
Sống chất, là ranh giới cuối cùng Ninh Uyển Nhi nàng!
Không ai có thể khiến cho nàng mạo hiểm mạng sống, kể cả cha mẹ ruột cũng không được!
Ninh Uyển Nhi cuối cùng đã quyết định.
Nhưng vào lúc này, cửa phòng bị gõ vang, thanh âm của Lý Mộc Dương truyền đến từ ngoài cửa.
"... Uyển Nhi, ngươi có ở đó không?"
Ninh Uyển Nhi đang trầm tư lập tức ngồi dậy, cau mày nhìn gian phòng đóng chặt bên ngoài, nhất thời không biết Lý Mộc Dương tìm tới cửa là muốn nói gì.
Nhưng nhìn thấy ánh mắt chờ đợi của thị nữ, Ninh Uyển Nhi vẫn gật đầu, ra hiệu cho thị nữ mở cửa.
Cùng lúc đó, nàng cũng đứng dậy khỏi chiếc ghế mây, bước ra khỏi phòng trong, đi đến gian ngoài.
Ánh trăng lạnh lẽo chiếu xuyên qua cửa sổ vào trong phòng.
Trong phòng được đốt nến, thắp sáng rực rỡ.
Lý Mộc Dương và Ninh Uyển Nhi ngồi đối mặt nhau, giống như đang tiếp khách bình thường.
Ninh Uyển Nhi không có chủ động mở miệng, nàng muốn biết Lý Mộc Dương tìm tới cửa để nói điều gì.
Nhưng Lý Mộc Dương cũng không có thừa nước đục thả câu. Sau khi ngồi xuống, Lý Mộc Dương ôn hòa cười nói: "Ta và dì Tố lại bàn bạc một chút, dì Tố đồng ý với đề nghị của ngươi."
"Chúng ta vẫn là tách ra chạy trốn. Uyển Nhi, ngươi mang theo người nhà rời khỏi phi thuyên. Thành lớn cách chúng ta gần nhất là thành Nhạn Sơn, tám ngàn dặm về phía tây."
"Thành Nhạn Sơn cũng là một thành trấn quan trọng dưới sự cai trị của Ma Tông, thành chủ có tu vi Thần Du Cảnh. Hơn nữa, thành Nhạn Sơn không trải qua náo loạn và thực lực suy yếu như thành Thiên Giác."
"Ma Tông ở thành Nhạn Sơn có thực lực mạnh mẽ, cho dù Khô Diệp lão nhân có giết tận cửa thì cũng không chiếm được lợi ích gì."
"Ngươi mang theo người nhà chạy trốn đến thành Nhạn Sơn, chỉ cần vào thành, sẽ tuyệt đối an toàn."
Lý Mộc Dương chủ động tới cửa, đúng là mời Ninh Uyển Nhi rời đi.
Hắn chân thành nói: "Thừa dịp bây giờ Khô Diệp lão nhân còn chưa đuổi kịp, ngươi đi mau đi, đi càng sớm càng tốt, chớ trì hoãn."
Vẻ mặt Lý Mộc Dương thành khẩn, tựa như đang lo lắng cho an nguy của Ninh Uyển Nhi, chủ động thúc giục nàng rời đi.
Trong tình thế sinh tử nguy hiểm như vậy, hắn lại ngược lại quan tâm đến Ninh Uyển Nhi, còn chủ động cho Ninh Uyển Nhi một bậc thang để nàng rời đi...
Thị nữ ở một bên kinh ngạc không thôi nhìn Lý Mộc Dương, giống như nhìn thấy quỷ vậy.
Ninh Uyển Nhi cũng cau mày nói: "Ngươi, cái tên này..."
Nàng nhíu mày nhìn chằm chằm vào mặt của Lý Mộc Dương, tựa như muốn nhìn thấu suy nghĩ thực sự đẳng sau khuôn mặt chân thành này.
Nhưng hai người nhìn nhau, trong mắt Lý Mộc Dương tràn đầy ý cười thẳng thắn, nàng không tìm ra được một chút đạo đức giả nào.
Lý Mộc Dương này, đúng là thật lòng quan tâm nàng.
Ninh Uyển Nhi cười nói: "Ngươi cái tên này, thật sự là đệ tử Ma Tông sao? Ngươi ân cần như vậy, không hợp với Ma Đạo chúng ta."
Nàng vốn đã hạ quyết tâm, Lý Mộc Dương lại chủ động giúp nàng thuyết phục dì Tố.
Nếu như vậy, Ninh Uyển Nhi cũng không có gì phải do dự.
Nàng lập tức đứng dậy bảo thị nữ thu dọn hành lý, đồng thời đi báo cho cha mẹ chuẩn bị xuất phát.
Rất nhanh, người nhà của Ninh Uyển Nhi đã thu dọn đồ đạc xong, đi lên boong thuyền.
Dì Tố lấy ra bốn tờ phù lục đưa cho cha mẹ Ninh Uyển Nhi.
"Bốn tờ Phù Phi Hành này có thể đưa hai vị rời đi."
Cha mẹ của Ninh Uyển Nhi lúc này vừa căng thẳng vừa bất an, sau khi biết được bị ma tu Thần Du Cảnh đuổi theo, cha mẹ của Ninh Uyển Nhi sợ hãi không thôi.
Nếu không phải bận tâm đến Lý Mộc Dương cũng là đệ tử thân truyền, e là cha mẹ Ninh Uyển Nhi đã sớm chửi ầm lên, trách Lý Mộc Dương liên lụy bọn họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận