Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 109: Ta muốn lấy tất cả (2)

Chương 109: Ta muốn lấy tất cả (2)Chương 109: Ta muốn lấy tất cả (2)
Chương 109: Ta muốn lấy tất cả (2)
Lý Mộc Dương lăn qua lộn lại trên giường, vẻ mặt xoắn xuýt.
Phần thưởng lần này quá phong phú, khiến Lý Mộc Dương vốn luôn là người quyết đoán cũng gặp khó khăn trong việc lựa chọn.
Cuối cùng, sau khi cân nhắc nửa ngày, Lý Mộc Dương cắn răng lựa chọn [Công cụ rèn tạo pháp khí vô hạn].
Sau khi suy nghĩ kỹ, lựa chọn pháp khí trong ba phần thưởng này là lựa chọn tốt nhất.
Bí bíp không thể lập tức chuyển hóa thành sức chiến đấu, hiện tại nhu cầu của Lý Mộc Dương đối với bí kíp không mãnh liệt lắm, dù sao hắn mới chỉ là Luyện Khí Cảnh tâng tám, công pháp ngoại môn cũng miễn cưỡng đủ.
Còn [Đạo cụ Phù nâng cấp] giúp tăng cường sức mạnh của Nhục Cốt Thanh Y rất hấp dẫn, cảm giác tiêu diệt kẻ thù bằng một lời nguyền từ xa vô cùng thỏa mãn. Tuy nhiên, Nhục Cốt Thanh Y không thể chiến đấu trực diện, chỉ có thể ở phía sau hại người, phương thức sử dụng hạn chế rất lớn.
Càng nghĩ, chọn một pháp khí vẫn tốt hơn.
Mặc dù ban đầu chỉ là pháp khí phàm phẩm, nhưng cũng vừa đủ dùng. Chưa kể thứ pháp khí phàm phẩm này còn có thể phát triển không ngừng, có cơ hội trở thành tiên khí trong tương lai.
Hơn nữa, đây là lần đầu tiên xuất hiện phần thưởng pháp khí tăng trưởng vô hạn, trước kia chưa từng có, Lý Mộc Dương lo lắng sau này sẽ không xuất hiện phần thưởng này nữa.
Sau khi so sánh, dường như bí kíp tu luyện là một phần thưởng đảm bảo, hầu như mỗi khi thông qua đều có thể nhận được một cuốn công pháp.
Nhưng một khi bỏ lỡ pháp khí vô hạn lần này, trời mới biết sau này còn có hay không.
Vì vậy sau khi suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng Lý Mộc Dương lựa chọn [Công cụ rèn tạo pháp khí vô hạn].
Khi hắn lựa chọn phần thưởng này, một quả cầu ánh sáng lập tức nổ tung trong tâm mắt Lý Mộc Dương.
Chỉ thấy trong ánh sáng vàng mơ hồ lóe lên tia chớp và ánh lửa, bên tai vang lên một tiếng nổ chói tai, tựa như có sấm sét xuyên qua bầu trời.
Hắn nhìn thấy một vùng biển rộng mênh mông, và một cơn lốc xoáy kinh khủng cuồn cuộn không ngừng trên biển.
Từng đợt sóng biển điên cuồng lăn lộn, vô số ác quỷ kêu khóc, gào thét.
Sau đó, một luồng ánh sáng vàng lóa mắt xẹt qua bầu trời, chiếu sáng hoàn toàn mặt biển.
Một chuyển luân thần bí tỏa ra ánh sáng vàng rực rỡ, hiện lên giữa biển trời.
Vô tận ác quỷ trong biển nhìn thấy chuyển luân, hoảng sợ la hét.
(
) Chuyển luân: Là pháp khí có hình dạng bánh xe.
Nhưng khi chuyển luân chậm rãi chuyển động, phát ra âm thanh chói tai, toàn bộ biển rộng đều bị lực lượng vô hình nghiền nát, vô số ác quỷ biến thành tro bụi... Cảnh tượng thân bí và hoành tráng này, hiện lên trong tâm mắt của Lý Mộc Dương trong thoáng chốc, sau đó hoàn toàn biến mất.
Lý Mộc Dương mở mắt, vẫn đứng trong căn nhà ngói, bên ngoài chỉ có tiếng côn trùng kêu vào ban đêm.
Nhưng tay của hắn triu xuống, đã có thêm một pháp khí.
Thoạt nhìn trông giống như một chuyển luân, bề mặt chuyển luân được khắc nhiều hoa văn thần bí cổ xưa, mang đậm hơi thở của thời gian.
Cảm nhận được pháp khí thần bí cổ xưa trong tay, đầu ngón tay mò mẫm theo những đường nét thần bí khắc trên bề mặt pháp khí, trong thoáng chốc Lý Mộc Dương có chút mất tập trung.
"Pháp khí trưởng thành vô hạn..."
Lý Mộc Dương lẩm bẩm, ánh mắt hưng phấn.
Hắn không nói hai lời, trực tiếp bắt đầu luyện chế.
Chỉ cần luyện hóa bảo vật này vào khí hải trong đan điền, dung hợp với thể xác và linh hồn, hắn sẽ có được pháp khí đầu tiên trong đời!
Cho dù hiện tại chỉ là một pháp khí phàm phẩm, đã đủ khiến các đệ tử ngoại môn ghen ti.
Thực tế rất nhiều đệ tử nội môn của Luyện Ma Tông cũng chỉ có thể sở hữu pháp khí phàm phẩm.
Căn phòng im lặng hồi lâu, Lý Mộc Dương mở mắt ra lần nữa, trong mắt mơ hồ hiện lên một tia sáng nhàn nhạt.
Một giây sau, hắn đứng dậy, trong tay xuất hiện một chuyển luân tinh xảo.
Chuyển luân này lớn chừng bàn tay, không rõ chất liệu, trên bê mặt có khắc nhiều đường nét hoa văn nhỏ thần bí.
Luyện hóa pháp khí không khó, đặc biệt bây giờ pháp khí này chỉ là phàm phẩm, Lý Mộc Dương dễ dàng luyện hóa thành công.
Sau khi pháp khí được luyện hóa thành công, Lý Mộc Dương đẩy cửa di ra ngoài.
Lúc này bầu trời đêm đầy sao, ánh trăng chiếu sáng rực rỡ, trong khu rừng cách đó không xa thỉnh thoảng vang lên tiếng thú gầm.
Trên sườn núi cách xa đám đông này, vắng vẻ và yên tĩnh.
Lý Mộc Dương đứng ở cửa nhìn một chút, sau đó hóa thành một tàn ảnh lướt qua, trực tiếp đi vào khu rừng nguyên thủy phía sau linh điền.
Trong rừng có cổ thụ cao che trời, bụi cây rậm rạp, ngày thường hầu như không có ai đến. Lý Mộc Dương đi vào sâu trong rừng, tìm một góc hẻo lánh hiếm người tới, sau đó khởi động chuyển luân trong tay.
Chỉ thấy trên chuyển luân mơ hồ hiện lên một tia sáng, sau đó bay thẳng ra ngoài, chặt gãy một gốc cây lớn khoảng một người ôm mới hết, vết gãy cực kỳ trơn tru.
Lý Mộc Dương tặc lưỡi kinh ngạc: "Sức mạnh này cho dù đặt giữa các pháp khí phàm phẩm, cũng được coi là lợi hại phải không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận