Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 506: Người giấy

Chương 506: Người giấyChương 506: Người giấy
Chuong 506: Nguoi giay
Mà tà khí nồng nặc bao phủ hồ Tinh Nguyệt cũng trở nên nhạt hơn rất nhiều khi nguồn gốc của tà khí này biến mất.
Hai vị “thương nhân phương nam' vừa định nói chuyện thì dưới mặt nước hiện lên một bóng dáng trắng như ngọc.
Một giây sau, Hồ Lão Tam ở đuôi thuyền trừng to hai mắt, vừa sợ hãi vừa kinh ngạc quỳ xuống, ở trên thuyền dùng hết sức dập đầu.
"Long Thần nương nương! Thực sự là Long Thần nương nương!"
Hồ Lão Tam phấn khích mừng rỡ, dập đầu mạnh đến mức ván tàu phát ra tiếng bich bịch.
Cái bóng khổng lồ đang bơi dưới nước vốn đã rời đi.
Nhưng âm thanh Hồ Lão Tam cố sức dập đầu dường như đã thu hút sự chú ý của nàng.
Cái bóng khổng lồ trong nước đột nhiên nổi lên, thân rồng to lớn trắng như ngọc rung chuyển tách ra mặt nước, tạo ra vô số bọt nước.
Nước hồ bắn tung tóe khắp nơi, đầu rồng vô cùng to lớn lạnh lùng nhìn xuống ba người trên thuyền.
Những chiếc vảy rồng trắng sáng mơ hồ tỏa sáng dưới ánh mặt trời, nhưng vảy rồng vốn đẹp de như một tác phẩm nghệ thuật, lúc này lại có nhiều vết thương mảnh dài và sắc bén, từng tia máu tươi không ngừng tuôn ra.
Hồ Lão Tam quỳ trên thuyên dùng hết sức dập đầu nên không nhìn thấy cảnh tượng này, nhưng hai thương nhân phía sau hắn lại nhìn thấy rõ ràng tất cả.
Bọn hắn kinh ngạc nhìn giao long trước mặt, đối mặt với đầu rồng khổng lồ và ánh mắt lạnh như băng, nhất thời cả hai đều run rẩy, không nói nên lời.
May mà giao long này cũng chỉ liếc nhìn hai người bọn họ rồi lạnh lùng xoay người rơi xuống nước.
Nhìn cảnh tượng hoành tráng giao long xuống nước và quay người rời đi, người chèo thuyên Hồ Lão Tam rất phấn khởi và vui mừng.
"Long Thần nương nương! Hồ Tinh Nguyệt thật sự là long cung của Long Thần nương nương!"
Đây thực sự là tin tức tuyệt vời nhất đối với những người kiếm sống trên hồ Tinh Nguyệt như hắn ta.
Có Long Thần nương nương ở đây, bọn đạo chích còn dám gây chuyện?
Hắn hưng phấn kích động đứng dậy, nói với hai vị khách phía sau: "Hai vị khách quan, ta đã nói..."
Nhưng mà lời nói khoe khoang hào hứng của Hồ Lão Tam đột ngột im bặt.
Khi hắn xoay người, nhìn thấy một cảnh tượng vô cùng kinh dị.
Hai vị khách nhân với giọng nói đặc sắc của phương nam, lúc này nhanh chóng co rúm lại trong màn sương mờ nhạt, cuối cùng biến thành hai người giấy thật mỏng.
Cuối cùng, dưới cái nhìn kinh sợ tột độ của Hồ Lão Tam, hai người giấy này lắc lư cơ thể và bay lên theo gió, trôi va phía Long Thần nương nương, nhanh chóng biến mất trong sương mù.
Hồ Lão Tam nhìn thấy cảnh này, sợ hãi đến nỗi chân mềm nhữn.
"Ta chở hai tên người giấy?" Hắn đặt mông ngã ngồi xuống đất, sắc mặt tái nhot đến mức không còn một vet máu.
Một lúc lâu sau, hắn mới giật mình hiểu ra, nhanh chóng đứng dậy và dùng sức dập đầu vê hướng Long Thần nương nương rời đi.
"Đa tạ Long Thần nương nương cứu mạng! Đa tạ Long Thân nương nương cứu mạng!"
Hai người giấy kia đi theo hắn cả đường, nhưng sau khi nhìn thấy Long Thần nương nương đột nhiên hiện ra nguyên hình và bị Long Thần nương nương lấy đi... Đây rõ ràng là Long Thần nương nương đã cứu hắn!
Hồ Lão Tam cảm động đến rơi nước mắt và dùng hết sức dập đầu.
Mà trong sương mù, ở chỗ sâu của hồ Tinh Nguyệt, một giao long to lớn dài hàng trăm mét đang bơi đi trong nước.
Hắn không thèm để ý đến động tĩnh phía sau lưng.
Nhưng âm thanh của Giảo Nguyệt Giao vang lên bên tai hắn.
"Lý Mộc Dương..."
Giọng nói của Long Nữ có chút do dự: "Trên thuyền hai người kia hình như... Không phải người sống?”
Lý Mộc Dương đi theo dòng nước, gật đầu đáp lại: "Đúng vậy, không phải người sống, nhưng không cần để ý tới bọn họ, trên người bọn họ không có huyết sát chi khí, còn chưa từng hại người, hơn nữa cũng không phải tà vật."
Lý Mộc Dương vừa nói vừa thử nhe răng trong nước.
Hắn chiến đấu quyết liệt cả đêm với hàng ngàn ác quỷ trong hang động tà vật dưới hồ, dựa vào sức mạnh của Thiên Hỏa và vảy rồng bền chắc, từng bước tiêu diệt mấy ngàn ác quỷ đó.
Cuối cùng, hắn đã giết chết toàn bộ mấy ngàn ác quỷ, một ngụm nuốt chửng xác chết tà dị đang phát ra ánh sáng xanh lạnh lẽo kia.
Bây giờ điểm kinh nghiệm đang tăng lên nhanh chóng, điểm kinh nghiệm do xác chết tà vật cung cấp vượt quá sức tưởng tượng.
Nhưng sau một đêm chiến đấu ác liệt, Lý Mộc Dương đã bị thương nặng, hiện tại hắn phải tìm một nơi vắng vẻ trên mặt đất để dưỡng thương.
Hơn nữa, thời gian chơi trò chơi của hắn sắp hết rồi, chẳng mấy chốc sẽ ngoại tuyến.
Vì vậy, mặc dù nhận thấy hai người trên thuyền có chút kỳ dị, nhưng hắn lại không để ý.
Đối với hắn, điều quan trọng nhất bây giờ là săn tà vật tăng cấp, đồng thời tìm biện pháp loại bỏ mối đe dọa từ các Du Thần.
Tuy nhiên, sau khi Lý Mộc Dương bơi ra xa khỏi mặt nước, hắn đột nhiên nhận thấy từ xa có hai luồng hơi thở lạnh lẽo đang theo sát phía sau.
Giảo Nguyệt Giao có chút kinh ngạc.
"Hai thứ đó đang theo saul"
Bạn cần đăng nhập để bình luận