Trò Chơi Cùng Các Tiên Tử

Chương 216: Nguy Tam Đao

Chương 216: Nguy Tam ĐaoChương 216: Nguy Tam Đao
Chương 216: Nguy Tam Đao
Mặc dù hầu hết các nhiệm vụ đều do Quỷ Túc Thất đưa ra, nhưng những người khác trong nhóm cũng đăng các nhiệm vụ treo thưởng của riêng họ.
Đám người này, đúng là một tổ chức tà ác ẩn mình trong bóng tối.
Không chỉ nhằm vào Kiếm Thần Các và Sông Phỉ Thúy của chính đạo, mà ngay cả Sư Ma Lĩnh và Hắc Liên Giáo của ma đạo cũng không tha.
Thậm chí còn có một nhiệm vụ treo thưởng cái đầu của Thanh Diệp chân nhân, một nhân vật mà Lý Mộc Dương cảm thấy quen thuộc.
Ờ... Thanh Diệp chân nhân này, chẳng lẽ là Thanh Diệp chân nhân của Thiên Nguyên vương triều?
Lý Mộc Dương cảm thấy hơi ngạc nhiên.
Trước đó, hắn đã tìm kiếm trong sách bản đồ của thế giới này nhưng không tìm thấy Thanh Diệp chân nhân, cũng không có Thiên Nguyên vương triều.
Nhưng giờ đây lại thấy có người trong nhóm trò chuyện qua mạng treo thưởng cái đầu của Thanh Diệp chân nhân, phần thưởng lại là "Huyết Ma Luyện Thần Quyết", một thứ có vẻ liên quan đến Huyết Ma Đạo...
Chẳng lẽ trên thế giới này thật sự có Thiên Nguyên vương triều?
Và Tâm Túc Lục đang ở đó?
Đáng tiếc là cái nhóm này không thể trò chuyện riêng, mà các thành viên đều đã thoát ra hết. Nếu không, Lý Mộc Dương còn dự định tìm Tâm Túc Lục để nói chuyện về Thiên Nguyên vương triều.
Giờ nhìn nhóm trò chuyện trống không và các ảnh đại diện tối đen của đám người đó, Lý Mộc Dương cảm thấy tiếc nuối.
Nếu biết sớm nhóm này nhát gan như vậy, mình đã không làm họ sợ rồi.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, Lý Mộc Dương không cố ý làm họ sợ.
Chỉ là nhóm này quá nhát gan, hắn mới nói có hai câu mà đã chạy hất.
Lý Mộc Dương lắc đầu, tạm thời đóng nhóm tám chuyện qua mạng lại.
Hắn muốn xem những người bạn bí ẩn và nhát gan này khi nào sẽ đăng nhập trở lại.
Không lẽ chỉ vì hắn mà cái nhóm này sẽ không bao giờ hoạt động nữa sao...
Sau khi ăn xong một cách nhanh chóng, và cười nói chào hỏi vài đệ tử nội môn khác ở bàn ăn, Lý Mộc Dương nhanh chóng chạy về hướng phòng mình.
"Ta đi tu luyện đây."
Trong mắt mọi người, Lý Mộc Dương là người chăm chỉ và kỳ quái, ngoài thời gian ăn uống, họ Lý gần như không ra khỏi phòng.
Nhưng khi vào phòng và khóa cửa, Lý Mộc Dương liền nhắm mắt lại.
Chơi cùng các tiên tử, khởi động!
Trên con đường núi u ám dưới ánh trăng, Lý Mộc Dương nắm tay Tiểu Dã Thảo, mỉm cười với Ngô quản sự trước mặt. "Ngô quản sự, chuyện là thế này..."
Trong giai đoạn thứ ba của trò chơi Cỏ Dại Chết Chóc, nhiệm vụ chính tuyến là giết chết Ngô Quản Sự.
Tuy nhiên, Giang Tiểu Ngư ở giai đoạn ba không có sức mạnh chiến đấu, và đây là một trò chơi giải đố tương tác, các giai đoạn chiến đấu đều được trực tiếp bỏ qua, Lý Mộc Dương không thể tự tay chiến đấu.
Ban đầu, hắn dựa vào việc giải mã và phát hiện ra manh mối về mùi máu tanh kỳ lạ trong rừng, để tránh khỏi cục diện chắc chắn sẽ chết.
Sau đó, hắn không ngừng tìm kiếm phương pháp để giết chết Ngô quản sự.
Vì Giang Tiểu Ngư không thể đánh bại Ngô quản sự, nên chỉ có thể mượn sức mạnh của người khác để giết Ngô quản sự.
Sau khi mở rộng tư duy, Lý Mộc Dương bắt đầu chạy quanh thôn Hắc Vân và hang động sau núi, tiếp xúc với tất cả nhân vật trong trò chơi, cuối cùng phát hiện ra một nhân vật ma tu có thù hận với Ngô quản sự.
Lãnh đạo của nhóm ma tu ngoại lai này là Miếu Phong Quân bí ẩn, dưới Miếu Phong Quân có ba vị động chủ và mười tám tên quản sự.
Trong đó, một quản sự tên là Ngụy Tam Đao có thù hận với Ngô quản sự.
Ngụy Tam Đao này ngày thường ẩn náu sâu trong hang động, không bao giờ bước ra khỏi hang động một bước, cảm giác hiện diện gân như bằng không.
Lý Mộc Dương cũng chỉ tình cờ phát hiện ra nhân vật này, lần đầu tiên gặp mặt đã bị cái tên này trực tiếp chém chất.
Bởi vì Ngụy Tam Đao phát hiện ra Lý Mộc Dương là người của Ngô quản sự, sau khi gặp mặt liền rút đao chém Lý Mộc Dương.
Sau khi tải lại tệp lưu trò chơi, Lý Mộc Dương vừa gặp mặt đã nói mình hận Ngô quản sự, vì vậy mới không bị Nguy Tam Đao chém chất.
"Ngươi nói ngươi hận Ngô quản sự, làm sao chứng minh?”
Ngụy Tam Đao mở lời chất vấn.
Lý Mộc Dương trực tiếp nói với hắn: "Thật ra, ta luôn bị họ Ngô ức hiếp, đã sớm muốn giết hắn rồi. Nếu có cơ hội, ta nhất định phải giết Ngô quản sự."
Đây là câu trả lời hoàn hảo nhất mà Lý Mộc Dương thử nghiệm sau khi chết hơn sáu mươi lần.
Quả nhiên, ngay khi hắn nói xong, Ngụy Tam Đao lập tức cười lạnh.
"Muốn giết họ Ngô? Vậy thật đúng lúc, ta có một cách vừa hay có thể giết họ Ngô, chỉ không biết ngươi có dám hay không."
Ngụy Tam Đao chủ động đưa ra kế sách, Lý Mộc Dương liên tục gật đầu.
"Tốt! Xin tiền bối chỉ giáo!"
Vậy là Lý Mộc Dương lắng nghe kế hoạch của Ngụy Tam Đao, lại thực hiện các sắp xếp chuẩn bị theo những gì Ngụy Tam Đao giao phó, cuối cùng vào đêm khuya hẹn Ngô quản sự ra một mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận